Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

Lời Thưa Một Cõi Thiền Nhàn




Một Cõi Thiền Nhàn


Lời Thưa

Đây không phải la` chốn thiền môn, đạo tràng, thánh đường hay giảng đường tu học mà chỉ là
“Một cõi thiền nhàn để khách trần dừng chân tạm nghỉ đôi giây phút sau những lúc mệt mỏi bon chen trong cuộc sống hằng ngày hoặc đã “ngựa nãn chân bon” trên bước đường danh lợi.

Khách trần có thể ngồi dựa gốc cây cội liễu đọc những mẫu chuyện thiền ngắn gọn hay đọc thơ nhàn hoặc xem hoa, ngắm tranh, uống trà v…v….để cho tinh thần được an tĩnh thư giãn đôi giây phút giữa chốn bụi hồng lao xao này.

Khách trần có thể đến, đi, ngồi lại đóng góp ý kiến hay chuyện trò với nhau hoặc cùng người giữ vườn vun phân tưới nước cho vườn hoa thêm tươi đẹp thì xin hãy tùy tâm tùy ý, còn chuyện thành trụ hoại không của mọi sự việc trên đời và của
một cõi thiền nhàn này thì xin hãy để tùy duyên.

Người giữ vuờn chỉ biết sưu tầm, lượm lặt những gì hay lạ trong cái bao la của biển Nhàn rừng Thiền đem về đây chia sẻ với khách trần đồng điệu nên không thể nào không có sự thiếu sót, vụng về cho nên rất cần sự cảm thông và chỉ dạy của tất cả mọi người kể cả sự cho phép của các tác giả của những gì được trình dẫn nơi đây. Xin đa tạ.


Người giữ vườn
Sương Lam

Xin mời khách trần thưởng thức những mẫu chuyện Thiền sau đây:
Một Ngụ Ngôn

Phật kể một ngụ ngôn trong kinh:

Một người đàn ông băng qua một cánh đồng gặp một con cọp giữa đường. Anh ta chạy trốn cọp đuổi theo. Đến một vực sâu, anh nắm được rễ nho và đu mình sang bên kia. Cọp ở trên dọa anh ta. Sợ hãi, người đàn ông nhìn xuống, dưới xa , một con cọp khác đang đợi anh ta. Giúp anh ta chỉ có dây nho.
Hai con chuột một trắng một đen, từ từ bắt đầu gặm mòn rễ nho. Người đàn ông thấy một trái dâu thơm ngon gần đó. Một tay nắm dây nho, một tay thò qua hái trái dâu. Ôi! Trái dâu mới ngon ngọt làm sao!

(Trích trong Góp Nhặt Cát Đá - Giai thoại Thiền của Thiền Sư MUJU. Người dịch : Đỗ Đình Đồng. Người hiệu đính và đề tựa: Xạ Thụy)

Quí thân hữu nghĩ gì về câu chuyện này ?



Đưa Người Đẹp Qua Sông


Hoà Thượng Thăng Sơn cùng một pháp lữ trẻ qua sông, gặp một cô gái đồng hành sợ nước chảy xiết. Hòa Thượng bèn cõng cô gái lội qua bên kia bờ rồi bỏ cô gái xuống tiếp tục ra đi Được một đỗi, vị Tăng trẻ “càm ràm” với hòa Thượng Thăng Sơn:
- Tại sao thầy cõng cô gái? Như vậy là phạm giới luật rồi biết không?
Hòa Thượng Thăng Sơn đáp:
- Khi nãy tôi cõng cô gái thật, nhưng qua sông tôi đã bỏ cô gái xuống rồi. Còn ông, sao bây giờ vẫn tiếp tục cõng cô ấy ?

( trích trong Thiền là gì? Biên soạn Thích Giác Nguyên )

Quí thân hữu nghĩ gì về câu chuyện này ?
Đọc Thơ Nhàn

Vui Cảnh Nhàn

Lọ là thành thị, lọ lâm toàn ,
Được thú thì hơn, miễn phận nhàn
Vụng , bất tài nên kém bạn
Già, vô sự ấy là tiên
Đồ thư một quyển nhà làm của
Phong nguyệt năm hồ khách nổi thuyền
Dù nhẫn chê khen, dù miệng thế
Cơ mầu tạo hóa mặc tự nhiên
( Bạch Vân quốc ngữ thi )

Nguyễn Bỉnh Khiêm
( Trích trong Thi văn Hợp Tuyển – Dương Quảng Hàm )

Nguời giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét