Chào quý bạn,
Đây là bài thứ sáu mươi ba của người viết về chủ đề Thiền
Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Chúng ta đang bắt đầu một năm mới 2011. Năm cũ 2010 đã trở thành quá khứ với những biến
động chính trị, văn hóa, xã hội, thiên tai địa hoại đau thương, khủng khiếp. Chúng
ta còn đang hiện diện an lành trên cõi trần trong giây phút hiện tại này quả là
ân phúc của Trời Phật ban cho chúng ta.
Xin cảm tạ ơn trên đã ban phúc lành cho chúng ta.
Trời Portland bây giờ lạnh quá!
Quấn mình trong chiếc mền ấm, ngồi xem phim truyện truyền hình của đài
SBTN trong ngôi nhà ấm cúng bên cạnh những người thân trong gia đình, bạn có thấy
mình hạnh phúc lắm không? Hãy tưởng tượng cũng trong giờ phút này, có những kẻ
vô gia cư đang nằm co ro nơi gầm cầu hay bên hè phố, họ có đáng thương, đáng tội
nghiệp chăng?
Tại sao cũng cùng một kiếp người mà lại có người nghèo khổ,
kẻ giàu sang, bạn nhỉ?
Tôi cũng thường tự hỏi:
“Giòng
định mệnh mỗi một người mỗi khác
Người
sang giàu, kẻ nghèo khổ đau thương
Kẻ
chăn êm, người vất vưởng ngoài đường
Ta
tự hỏi: Ấy phải chăng duyên nghiệp
Đây
cõi tạm ta trải bao nhiêu kiếp
Trăm
năm xưa ta ở tận nơi đâu
Nẽo
nhân gian bao sương tuyết dãi dầu
Buông
tay xuống ta về đâu chẳng biết?”
(Trích trong Giòng Sông Sinh Tử - Thơ Sương Lam)
Cuộc đời đầy những đau thương nên chúng ta vẫn thường chúc
nhau và cầu nguyện đưọc sồng bình an trong đời sống.
Nhưng thế nào là bình an?
Có người đã quan niệm
như sau:
Bình an
Trong triều của một vua nọ có hai họa sĩ rất tài ba nhưng
luôn ganh ghét đố kỵ nhau.
Một hôm nhà vua phán: “Ta muốn phán quyết một lần dứt khoát
ai trong hai ngươi là người giỏi nhất. Vậy hai ngươi hãy vẽ mỗi người một bức
tranh theo cùng một đề tài, đó là bình an”.
Hai họa sĩ đồng ý. Một tuần sau họ trở lại, mỗi người mang theo
bức vẽ của mình. Bức họa của người thứ nhất vẽ một khung cảnh thơ mộng: những
ngọn đồi nhấp nhô bao quanh một cái hồ rộng với mặt nước phẳng lì không một gợn
sóng. Toàn cảnh gợi lên một cảm giác thanh thản, thoải mái. Sau khi xem xong,
nhà vua nói : “Bức họa này rất đẹp, nhưng trẫm chưa hài lòng”.
Bức họa của người thứ hai vẽ một thác nước. Hình ảnh rất sinh động
đến nỗi nhìn nó người ta như nghe được tiếng nước đổ ầm ầm xuống vực thẳm. Nhà
vua nói : “Đây đâu phải là một cảnh bình an”.
Họa sĩ thứ hai bình tĩnh đáp: “Xin bệ hạ nhìn kỹ
hơn một chút nữa xem”.
Nhà vua nhìn kỹ và khám phá một chi tiết mà ông
chưa chú ý: Trong một nhành cây nép mình sau dòng thác lũ, có một tổ chim.
Trong tổ, chim mẹ đang ấp trứng, đôi mắt nửa nhắm nửa mở. Chim mẹ đang bình thản
chờ các con mình nở ra.
Nhà vua nói:
“Ta rất thích bức tranh này. Nó đã chuyển tải được một ý tưởng độc đáo về bình
an, đó là vẫn có thể sống bình an ngay giữa những xáo trộn của cuộc đời”. Và
nhà vua đã trao giải nhất cho tác giả bức hoạ này.
(Nguồn: Sưu tầm trên internet)
Bạn có đồng ý với nhà vua và nhà hoạ sĩ thứ hai không?
Riêng nguời viết hoàn toàn đồng ý với người họa sĩ này vì ông đã có cái tâm tĩnh lặng và biết hưởngthụ phút giây an bình trong hiện tại, mặc cho tình
huống xáo động bên ngoài.
Xin mời quý bạn đọc thêm mẫu chuyện kế tiếp dưới đây
Một ngụ ngôn
Phật kể một ngụ ngôn trong kinh:
Một người đàn ông băng qua một cánh đồng gặp một con cọp giữa đường. Anh ta chạy trốn, cọp đuổi theo. Đến một vực sâu, anh nắm được rễ nho và đu mình sang bên kia. Cọp ở trên dọa anh ta. Sợ hãi, người đàn ông nhìn xuống, dưới xa, một con cọp khác đang đợi anh ta. Giúp anh ta chỉ có dây nho.
Hai con chuột một trắng một đen, từ từ bắt đầu gặm mòn rễ nho. Người đàn ông thấy một trái dâu thơm ngon gần đó. Một tay nắm dây nho, một tay thò qua hái trái dâu. Ôi! Trái dâu mới ngon ngọt làm sao!
( Nguồn:Trích trong Góp Nhặt Cát Đá - Giai thoại Thiền của Thiền Sư MUJU. Người dịch : Đỗ Đình Đồng. Người hiệu đính và đề tựa: Xạ Thụy)
Các nhà hiền triết, thánh nhân đều khuyên ta hãy sống vui với
giây phút hiện tại với những gì mình đang có trong tầm tay của mình với yêu thương
và nhân ái. Chỉ cần biết dùng một ít “chút
xíu” nữa, bạn sẽ thấy mình đang sống hạnh phúc trong cõi đời này rồi. Bạn ạ!
1. Miệng ngọt ngào thêm một chút nữa.
2. Đầu óc hoạt động thêm một chút nữa.
3. Nóng giận ít thêm một chút nữa.
4. Độ lượng nhiều hơn một chút nữa.
5. Lòng rộng rãi thêm một chút nữa.
6. Làm việc thiện nhiều thêm một chút nữa.
7. Nói năng nhẹ nhàng thêm chút xíu nữa.
8. Mỉm cười thêm một chút xíu nữa.
Bạn thấy có đúng không?
Để kết luận cho bài viết đầu năm chủ đề Bình An, người viết
xin phép mượn những vần thơ dưới đây thay cho lời Chúc Mừng Năm Mới 2011 của tôi gửi đến
quý bạn nhé!
Trong
Tinh Tấn ta quyết tâm tận diệt
Những
ác nhân, nên làm chuyện thiện lành
Quay
về ngay với bản thể tinh anh
Tánh
bản thiện nhân chi sơ sẵn có
Tâm
Tĩnh Lặng thì Niết Bàn là đó
Mỗi
một người có Phật tánh trong ta
Nếu
nhận ra dẫu trong cõi Ta Bà
Ta
tìm thầy thiên đường nơi trần thế
(Trích trong Giòng Sông
Sinh Tử - Thơ Sương Lam)
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành
đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua
điện thư bạn gửi- ORTB 454-1-7-2011)