Ghen và Thất Tình
Chào quý
bạn,
Bây giờ là mùa
hè. Mấy hổm rày Portland trời nắng chang chang, có ngày nhiệt độ bên ngoài lên hơn 90 độ F nên nhiều
người dễ « nổi quạu ». Điều đó
chứng tỏ rằng, thời tiết, không gian, xã hội
bên ngoài có thể ảnh hưởng đến tính tình con người. Nhiều gia đình đã đưa con cái đi ra biển, đi hồ
bơi tắm mát cho hạ nhiệt hay đi vào các mall, cửa hàng lớn làm một màn « window
shopping » hưởng ké khí lạnh của máy điều hòa không khí tại các nơi
này còn hơn là ở nhà không có máy lạnh.
Có năm, nhiều cụ già đã phải thiệt mạng vì nóng quá. Buổi chiều nhiệt độ
xuống thấp, trời mát dịu lại nên ít bị
« bực mình » hơn buổi trưa nóng bức.
Sống ở nơi nào
quen ở nơi đấy. Hồi xưa chúng ta sống ở
Việt Nam trời nắng chang chang như thế mà nhà thơ Nguyên Sa vẫn có thể làm bài thơ tình Áo Lụa
Hà Đông nổi tiếng:
« Nắng Sàigòn
anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng... »
Yêu màu áo lụa Hà
Đông nhẹ nhàng, mát dịu thì còn được chứ gặp một bà vợ « sư tử Hà Đông »
thì ông chồng đó kể như « đời tàn
trong ngõ hẹp » rồi! « Smile ! »
Người ta hay dùng danh từ “sư tử Hà Đông »
để ám chỉ mấy bà vợ hay ghen và hay quát nộ chồng.
Sẵn đây người viết mời quý bạn tìm hiểu luôn sự
tích tiếng gầm của sư tử Hà Đông nhé.
Giọng
Hà Đông.
Tô Đông Pha (đời Tống) có câu thơ đùa với vợ
chồng Trần Quý Thường và Liễu thị.
« Hốt văn sư
tử Hà Đông hống
Trụ trượng lạc thủ tâm mang nhiên »
tạm hiểu là :
« Chợt nghe tiếng gầm của sư tử Hà Đông,
gậy chống rơi khỏi tay, tâm thần hoảng hốt »
Dựa vào câu thơ của Đỗ Phủ đời Đường « Hà
Đông nữ nhi thân tính liễu » (Người con gái Hà Đông họ Liễu), Tô Đông Pha đã mượn từ Hà Đông để chỉ Liễu Thị,
vợ của Trần Quý Thường.
Tích này để chỉ oai dữ của người vợ đối với người
chồng sợ vợ
(Nguồn: trích
trong Điển Tích Văn Hoá Trung Hoa)
Cô bạn văn Duy Hân
của tôi có viết một bài Ghen rất hay và đưa ra nhiều dẫn chứng về Ghen trong lịch
sử cổ xưa và hiện đại. Người viét xin phép
được trích dẫn một vài tài liệu dưới dây trong bài viết của tác giả Duy Hân để chia sẻ
và tâm tình với các bạn nhé.
…. « Có
người ghen như bão tố, la hét bù lu bù loa, có người ghen nhưng rất thâm trầm
cao tay. Trong chuyện Vua Ngụy tặng mỹ nữ cho vua Kinh, vì thấy vua Kinh
yêu quý tân giai nhân này quá sức, phu nhân là Trịnh Tụ mới giả làm thân với cô
gái, to nhỏ rằng Vua thích hết mọi thứ trên người cô chỉ trừ cái sống mũi,
khuyên cô khi gặp vua nên che mũi lại. Cô gái ngây thơ này tin lời. Trịnh Tụ
mặt khác lại bẩm với vua: Mỹ nữ chê vua nặng mùi hôi phải bịt mũi lại, quả
nhiên vua nổi giận cho xẻo mũi tân nương.
Rồi tới chuyện xảy ra đời nhà Đường. Vua Thái Tôn muốn
thưởng công cho Nhiệm Khôi nên đã tặng ông hai cô thị tì, Nhiệm Khôi không dám
nhận vì sợ vợ ghen. Vua cho gọi vợ Nhiệm Khôi vào cung, ra điều kiện nếu không
cho chồng nhận hai nàng hầu thì phải uống rượu độc. Vợ Nhiệm Khôi nhắm thấy
sống trong ghen tuông thà chết sướng hơn, nên đã nhận chén rượu rồi trối trăn
mọi việc. Cũng may đó chỉ là dấm chua nên bà không chết. Về sau người ta dùng
chữ “uống dấm” để chỉ người đàn bà ghen, trong chuyện Kiều cũng có nhắc tới
điển tích “dấm chua” này. Tôi đồng ý chuyện không chung chồng, có điều tội gì
mà phải chết. Từ từ kiếm người nào “quởn” sẽ góp gạo nấu cơm chung, biết đâu
rồi con tim sẽ vui trở lại!
Ở Mỹ khoảng 1993 cũng đã um sùm chuyện của John & Lorena
Bobbitt. Lorena trong cơn điên cuồng đã cắt mất cái ấy của chồng. Động từ
“Bobbitt” từ đó được thêm vào trong tự điển Anh Ngữ. Khi ra tòa, Lorena đã
chứng minh được chồng là người xấu, luôn bạo hành phản bội nên bồi thẫm đoàn đã
tha bỗng Lorena. Chuyện này tiền hung hậu kiết, bác sĩ sau đó đã nối lại cái ấy
cho Bobbitt, ông cũng chính thức xin lỗi vợ vì những hành xử không tốt trước
đây và dù ly dị, ông vẫn tặng hoa cho bà mỗi dịp lễ Tình Yêu Valentine’s. Phụ
nữ Việt cũng đã chia động từ Bobbitt này rất "nhuyễn", bỏ cả vào máy
xay.
Chắc ta cũng không quên khoảng 1998, Tổng thống Bill Clinton
đã lôi thôi với cô tập sinh Lewinsky, làm bà Hillary chết trong lòng một ít,
nhưng vẫn phải nói dối để bảo vệ chức Đệ Nhất Phu Nhân của mình. …..”
(Nguồn: Trích trong bài viết Ghen của Nguyễn Ngọc Duy Hân –
cám ơn Duy Hân)
Ở Việt Nam ngày xưa
có lẻ không ai quên vụ cô Quờn đốt chồng vì quá ghen hay cô vũ nữ Cẩm Nhung bị tạt acid vì tính ghen của bà
vợ của một ông trung tá hào hoa.
Ca dao
Việt Nam ta cũng có câu:
“Ớt nào là
ớt chẳng cay
Gái nào là
gái chẳng hay ghen chồng
Rượu (Vôi)
nào là rượu (Vôi) chẳng nồng
Gái nào là
gái có chồng không ghen “
Bởi thế chữ
Ghen trong văn chương Việt Nam đi liền với Hoạn Thư, vợ chính của Thúc Sinh
trong truyện Kiều. Nhưng bà Hoạn Thư này
ghen rất cao tay đến nổi Kiều còn phải sợ và về sau lúc
Kiều lấy Từ Hải quyền uy tột bực, Kiều cũng không bắt tội Hoạn Thư vì Kiều cũng đã hiểu Ghen tương là chuyện
thuờng tình của phụ nữ.
Chuyệ n Ghen cũng có liên quan đến thất tình.
Thất Tình
Lễ Ký (bảy thứ tình cảm
của con người)
Theo Kinh Lễ
bảy thứ thất tình đó là:
1.- Hỷ (mừng)
2.- Nộ (giận)
3.- Ai (thương)
4.- Cụ (sợ)
5.-Ái (yêu)
6. Ố (ghét)
7.- Dục (muốn)
Theo Thích
thi yết lãm, sách nhà Phật có bảy thứ tình cảm:
1.- Hỷ (mừng)
2.- Nộ (giận)
3.- Ưu (lo)
4.- Cụ (sợ)
5.- Tăng
(ghét)
6.- Ái (yêu)
7.- Dục (muốn)
Con người bị cái thất tình lục dục này làm cho
khổ sở, phiền não.
Hành động Ghen bao gồm hết các đặc tính của thất
tình này:
Bà vợ có Yêu chồng nên mới Lo, mới Sợ người khác giựt
chồng mình.
Bà vợ dĩ
nhiên là phải Ghét, phải Giận, phải Muốn trả thù người đã cướp chồng mình.
Bà vợ sẽ Vui khi thấy kẻ cướp chồng mình hay chồng
mình bị tổn hại. Khổ thế!
Nếu chúng
ta học tập theo gương Đức Phật dứt được thất tình lục dục này theo con đường Tứ
Diệu Đế thì sẽ được thoát khổ. Mong lắm thay!
Bởi thế Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều trong Cung
Oán Ngâm Khúc đã muốn:
“Thà mượn
thú tiêu dao cửa Phật
Mối thất tình
quyết dứt cho xong”
Nhưng nói thì dễ, dứt được bảy thứ tình cảm này hay không mới là chuyện khó, Bạn
đồng ý chứ?
Tuy nhiên, nếu quyết chí tinh tấn trên đường
tu tập, từng bước, từng bước rồi cũng có thể dứt bớt đi những nghiệp chướng này,
một khi đã thấu hiểu nguyên lý nhân quả trong nhà Phật:
“ Làm lành
thì sẽ được gặp lành, được mọi người thương mến.
Làm ác thì sẽ gặp việc ác, bị mọi người ghét bỏ.”
Một khi đã
hiểu Đạo rồi thì đời sống sẽ an vui và ta sẽ sống vui sống khỏe hơn:
“Giải kiết!
Giải kiết! Giải oan kiết!” *
Bởi vô
minh, sân hận tạo niềm đau
Càng vẫy
vùng, càng lại bị vướng vào
Những oán
hận, những đau thương, sầu khổ !
Đời trần
thế tựa như ngôi cổ mộ
Bị vây
quanh ba nghiệp Tham Sân Si
Để cuối
cùng còn lại được những gì
Còn chăng
nữa là oan khiên, nghiệp chướng”
Vì thế
xin
“Hãy dừng
lại những tham lam, ước muốn
Vì đó là
duyên khởi những ác nhân
Nhân gieo
rồi quả sẽ trổ khai dần
Thành
nghiệp báo của sáu đường sinh tử
Quán vô
ngã! Xin làm lành lánh dữ!
Quán vô
minh! Dứt sạch nghiệp chướng sinh
Quán vô
thường! Dẫu quyền thế, nhục vinh
Rồi cũng
phải ra đi hai tay trắng!”
( Trích
trong bài thơ Sống Vui của Sương Lam)
Hy vọng rằng
chúng ta sẽ được bớt khổ sống vui hơn nếu ta biết đâu là nhân quả, duyên nghiệp.
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các
bạn.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Hình ảnh,
tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN135-ORTB533-72012)