Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Bài số 126 Một Cõi Thiền Nhàn





Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm hai mươi sáu (126) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Hằng năm người Mỹ thường tổ chức Ngày Mother’s Day vào ngày chủ nhật của tuần lễ thứ nhì trong tháng Năm.  Năm nay Ngày Của Mẹ là ngày Chủ Nhật 13 tháng Năm năm 2012.
 Người viết xin mời các bạn đọc những dòng tóm lược lịch sử Ngày Của Mẹ (Mother’s Day) như sau:

Lịch sử Ngày Của Mẹ

        Vào năm 1872 ở Boston (Massachusetts), bà Julia Ward Howe, một nhà hoạt động cộng đồng,một nhà văn, nhà thơ bị mất người mẹ yêu thương đã hy sinh cả tuổi thanh xuân để nuôi dưỡng bà. Nỗi đau đớn và niềm tiếc thương đã khiến bà phát động cả phong trào kêu gọi mọi người cùng yêu thương tôn kính những bà mẹ trên khắp nước Mỹ. Phong trào được cả nước hưởng ứng nhưng chỉ một thời gian sau thì lần lượt mờ nhạt dần.
 Trong khoảng thời gian đó, bà Anna Jarvis là một cô giáo ở Philadelphia (Pennsylvania) với tình thương mẹ ngút ngàn nên đã không lập gia đình mà ở vậy để nuôi mẹ già cho tới lúc bà mẹ chết vào năm 1905.
 Từ đó cho đến năm 1907, bà tiếp nối công trình của bà Julia Ward Howe hô hào cả nước Mỹ cùng đứng lên vinh danh lòng  Mẹ qua bà mẹ yêu quý của bà với tình thương yêu bao la không quản nhọc nhằn nuôi dưỡng con cái nên người.
 Kết quả cuộc đấu tranh thiêng liêng trường kỳ nầy kéo dài trong bảy năm là sự ra đời của nghị định ngày 8 tháng 5 năm 1914, trong đó Tổng Thống  Woodrow Wilson quyết định công nhận ngày Chúa Nhật thứ nhì (2nd Sunday) của tháng Năm mỗi năm là ngày Mother’s Day.
 Từ đó mỗi năm người Mỹ ăn mừng ngày lễ Mẹ cho tới ngày nay. Truyền thống cao quý tốt đẹp thiêng liêng nầy bây giờ đã lan tràn khắp nơi trên thế giới.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Dầu rằng trong những ngàỳ Lễ Của Mẹ (Mother’s Day) hay ngày Lễ Của Cha (Father’s Day), các nhà hàng, tiệm bán hoa, bán thiệp, bánh kẹo chocolate, quà tặng tấp nập kẻ bán người mua vì người Mỹ rất thực tế luôn đặt nặng vấn đề lợi ích kinh tế trên hết, nhưng ít ra đây cũng là một dịp nhắc nhở các người con nhớ rằng bạn vẫn là một người con do cha mẹ sinh thành dưỡng dục.
Thế thì người con dù bận bịu việc làm, việc học, việc gia đình tới đâu, ít nhất cũng  nên dành một ngày làm cho Mẹ hay Cha vui lòng, sung sướng trong những ngày lễ quan trọng này bằng cách dẫn cha mẹ đi ăn, mua tặng cho mẹ cha  một món quà nho nhỏ, một bó hoa xinh xinh,  một cú điện thoại  chúc mừng  hay tình cảm hơn nữa là đi viếng thăm cha mẹ già ở viện dưõng lão đã mỏi mòn trông ngóng con cháu đến thăm trong các viện dưỡng lão.

Chúng ta đang ở một nơi chốn lúc nào cũng tất bật, bận rộn, đa đoan nhiều chuyện suốt ngày, suốt tháng, suốt năm.   Đời sống càng văn minh, kỹ thuật khoa học càng phát triển thì càng tạo thêm nhiều nhu cầu, nhiều tiện nghi mới và con người lại phải cật lực làm việc để có nhiều tiền thoả mãn những nhu cầu mới này.
 Đời sống vật chất càng phong phú bao nhiêu thì đời sống tình cảm gia đình càng thiều thốn, nghèo nàn bấy nhiêu vì con cháu ai cũng phải lo đi làm, đi học cả ngày.
Con người ở các xứ văn minh tiền tiến, nhất là ở xứ Mỹ này chịu rất nhiều áp lực của công ăn việc làm, của tiền bạc, của nhu cầu vật chất.
 Hơn thế nữa, luật pháp xứ Mỹ không cho phép để người già yếu, con nít ở nhà một mình.  Việc mướn người chăm sóc cha mẹ già ở nhà thì khó khăn vì không có người chịu làm nghề này hoặc là quá đắc đỏ. Con cái dù có muốn phụng dưỡng cha mẹ già yếu, bịnh hoạn ở nhà cũng khó lòng thực hiện được ý nguyện này nên đôi khi đành phải đưa cha mẹ già yếu vào ở trong những nhà an dưỡng hay viện dưỡng lão để được săn sóc đầy đủ hơn.
 Tuy nhiên, sự chăm sóc của bác sĩ, y tá, thuốc men ở viện dưỡng lão chỉ để bù đắp về  phương diện vật chất  mà người con không thể hoàn thiện được nhưng làm sao chửa trị được những nhớ nhung, những thiếu thốn tình cảm gia đình mà người già phải sống cô đơn chịu đựng nơi viện dưỡng lão.
  Người viết xin cảm phục những ai có thể phụng dưỡng cha mẹ già yếu ở nhà vì họ đã cố gắng khắc phục  được những khó khăn trong cuộc sống hiện tại để báo hiếu cha mẹ , giữ gìn truyền thống đạo đức  Việt Nam nơi xứ người.  Đồng thời, tôi cũng xin chúc phúc cho quý cụ đã có được con cháu hết lòng hiếu thảo với quý cụ.  Âu đó cũng là việc thiện lành cho cả người làm cha mẹ lẫn con cháu.

 Theo thiển nghĩ, những ngày như ngày Lễ Của Mẹ hay ngày Lễ Của Cha ở Mỹ  rất có giá trị về phương diện tình cảm đối với mọi người  mặc dầu  quá ít vì mỗi năm chỉ có một ngày.  Tuy nhiên, đây vẫn là dịp để con cái nhớ đến công ơn cha mẹ còn sinh tiền để mà làm cho cha mẹ hạnh phúc,  vui lòng cũng trong một ý nghiã như ngày lễ Vu Lan của văn hoá Á Đông là dịp để con cái nhớ ơn công sinh thành dưõng dục của mẹ cha còn sinh tiền hay đã qua đời vậy.

 Nhân Ngày của Mẹ, chắc hẵn chúng ta ai cũng thuộc một vài câu ca dao Việt Nam nói về Mẹ dưới đây:

“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau

Chiều chiều ra đứng cửa sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chìu

Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc
 Đất nào dốc cho bằng đất Nam Vang
 Một tiếng anh than hai hàng lụy nhỏ
 Có chút mẹ già biết bỏ cho ai nuôi

Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng con rày mồ côi
Mồ côi tội lắm ai ơ!
Đói no đau ốm ai người lo cho

Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con”

Người viết đã từng làm Mẹ, làm Bà nên rất thấm thía  ý nghĩa câu ca dao:

“Lên cao mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ”

 Một người bạn đã gửi điện thư (email) đến người viết bài sưu tầm về Mẹ dưới đây, tôi xin được chia sẻ với các bạn bài viết này xem có đúng trong trường hợp của bạn không nhỉ?

Những điều mẹ dạy ...

Ngay từ bé tôi đã được mẹ dạy rất nhiều điều, những bài học từ trong cuộc sống hằng ngày đến nay vẫn có giá trị vô song.

Khi tôi bị ngã, mẹ bảo: “Hãy tự đứng lên và nhìn thật kỹ nơi mình vừa ngã xuống để nhắc nhở mình đừng ngã như thế nữa”.

Khi tôi có lỗi, mẹ bảo: “Con hãy nhìn thẳng vào mắt mẹ và nói lời xin lỗi để thấy được con đã làm mẹ phiền muộn biết bao”.

Khi tôi học bài: “Con hãy nhìn vào quyển vở của mình và mỉm cười như với một người bạn. Sự thân thiện ấy sẽ làm con yêu thích học tập hơn”.

Khi tôi ăn cơm: “Con đừng ăn mãi một món ưng ý nhé. Hãy nghĩ xem còn rất nhiều người trong bàn ăn cũng thích món ấy”.

Khi tôi khóc: “Con hãy nhìn những người xung quanh mình xem, đừng làm cho mọi người cảm thấy khó xử vì nỗi buồn của con, họ đang vui vẻ thế kia mà”.

Khi tôi cắt cỏ: “Nếu con có cắt nhằm ngón chân của mình, đừng vội chạy ngay lại mẹ mà hãy tìm cách cầm máu vì không phải lúc nào mẹ cũng ở bên con”.

Khi tôi ôm hôn mẹ mỗi sáng: “Con hãy đi và nhớ đến mẹ, mẹ tuy không ở bên con nhưng lúc nào cũng cầu nguyện cho con bởi vì mẹ yêu con”

 ( Nguồn: điện thư  bạn gửi).

Người viết xin mượn bài sưu tầm về Tình Mẹ dưới đây để làm kết luận cho bài viết hôm nay, bạn nhé.

Tình mẹ

Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.

Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.

Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu thương. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quăng bát đĩa xuống sàn.

Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cám ơn mẹ bằng cách la lên, “Con không đi”.

Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xem phim. Bạn cám ơn mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.

Khi bạn 12 tuổi, mẹ răn bạn không được xem những chương trình tivi nào đó. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đợi cho đến khi mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.

Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo rằng: “Mẹ không biết thế nào là sành điệu”.

Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóa cửa phòng bạn.

Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.

Khi bạn 20, mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ “ai” chưa. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đáp,: “Đó không phải chuyện của mẹ”.

Khi bạn 21, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cám ơn mẹ bằng cách trả lời: “Con không muốn giống mẹ”.

Khi bạn 24, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch trong tương lai của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu:" Mẹ… con xin mẹ"

Khi bạn 25, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và nói rằng: “Mẹ yêu con biết bao”. Bạn cám ơn mẹ bằng cách dọn đến sống ở một nơi xa.

Khi bạn 30, mẹ gọi điện cho bạn khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cám ơn mẹ bằng cách nói rằng: “Mọi việc giờ đã khác xưa rồi mẹ”.

Khi bạn 40, mẹ gọi để nhắc bạn nhớ sinh nhật của người thân. Bạn cám ơn mẹ bằng câu trả lời: “Bây giờ con thật sự bận lắm”.

Khi bạn 50, mẹ ngã bệnh cần bạn chăm sóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tìm đọc sách về  “Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào”.

Và rồi một ngày kia… mẹ lặng lẽ ra đi, tất cả những điều bạn chưa kịp làm cho mẹ sụp đổ tan tành.

Nếu mẹ còn ở bên bạn, hãy luôn yêu thương và kính trọng mẹ. Nếu mẹ ra đi, những kỷ niệm yêu mến của mẹ và nuối tiếc của bạn sẽ ở lại.

Vì cuộc đời bạn chỉ có một người MẸ mà thôi !!!

(Nguồn: trích trong  Diễn đàn Đại Học Văn Khoa)

 Xin chúc cho những bà Mẹ trên đời có đuợc một ngày vui vẻ và hạnh phúc với người thân trong gia đình trong Ngày Của Mẹ.

 Happy Mother’s Day

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn.

Sương Lam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét