Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

Tuyển tập Góp Nhặt Hương Sen

Màu hoa hồng cài áo có hình

Màu Hoa Hồng Cài Áo




Màu Hoa Hồng Cài Áo

Viết tặng những người con trong Ngày Lễ Vu Lan
SL
Trên áo anh cài hoa hồng màu đỏ
Mừng cho anh còn có Mẹ trên đời
Để nụ cười còn nở ở trên môi
Để được thấy đời anh còn có phúc
Mẹ già như cành khô, cây gỗ mục.
Những khi trời gió bão hoặc mưa to
Là lúc anh sợ hãi lẫn âu lo
Cây đổ gãy! Thế là con mất Mẹ
Anh sẽ thấy nếu đời anh mất Mẹ
Là anh buồn đau khổ biết dường nào
Như đêm đen thiếu vắng ánh trăng sao!
Như buổi sáng thiếu mây hồng giọt nắng
Anh sẽ nhận cánh hoa hồng màu trắng
Cài áo anh vào buổi Lễ Vu Lan
Nghe lời kinh mà nước mắt chực tràn
Anh thương mẹ, công ơn người cao rộng
Mẹ chín tháng cưu mang mầm nụ sống
Mẹ đớn đau khi nở nhụy khai hoa
Mẹ nhọc nhằn, dù mẹ trẻ hay già
Con khôn lớn cũng nhờ giòng sữa Mẹ
Mẹ lo lắng chăm nuôi đàn con trẻ
Lúc ấu thơ cho đến tuổi trưởng thành
Lúc khổ nghèo hay thành đạt công danh
Thương con cháu, không tính toan vụ lợi
Rằm Tháng Bảy, mùa Vu Lan đã tới
Chúc mẹ già vẫn nở nụ cười tươi
Chúc người con, lòng sung sướng vui cười
Cài ve áo, chiếc hoa hồng màu đỏ
Ôi! Buồn lắm! Hoa hồng màu trắng đó!
Trên áo tôi! Tôi mất Mẹ lẫn Cha
Mùa Vu Lan khi nghe đến lời ca
Bông hồng cài áo! Lệ nhòa đôi mắt!
Sương Lam

Màu hoa hồng cài áo

Tiễn Cha về Xứ Phật có hình

Tiễn Cha Về Xứ Phật



Tiễn Cha Về Xứ Phật

Kính dâng hương hồn Cha

SL

Tiếng chuông mõ nhịp nhàng câu phổ độ

Lời kinh buồn đưa tiễn khách ra đi!

Cõi trần này tạm bợ chẳng có gì

Cha đã dứt nghiệp duyên nơi trần thế

Ơn Cha Mẹ cao sâu hơn trời bể

Chưa báo đền Cha Mẹ đã ra đi

Dẫu biết rằng đời sinh ký tử qui

Phút vĩnh biệt đau lòng người ở lại

Con thành kính lạy cha già ba lạy

Chút lòng thành hiếu kính tạ ân Cha

Dưỡng sinh con không quản tuổi trẻ già

Nuôi con trẻ Cha nhọc nhằn lao khổ

Cuộc tử sinh Trời cao đà định số

Nẽo luân hồi duyên nghiệp với trả vay

Được duyên lành ta hội ngộ kiếp này

Tình phụ tử cha con ta thương mến

Rồi nghiệp dứt sự chia ly phải đến

Cha an lòng rời bỏ chốn trần gian

Nén đau thương trong ngấn lệ dâng tràn

Con cầu nguyện tiễn Cha về xứ Phật

Người ở lại tiếc thương người đã mất

Cuộc trần là sum họp với chia ly

Kiếp phù sinh nào có luyến tiếc gì

Miền Lạc Cảnh Cha thảnh thơi nhẹ bước

Kiếp nhân thế người vẫn còn xuôi ngược

Với nghiệp duyên lui tới nẽo luân hồi

Hết duyên rồi đành vĩnh biệt mà thôi

Xin thành kính tiễn Cha về xứ Phật

Sương Lam


Giòng Sông Sinh Tử


Giòng Sông Sinh Tử

Giòng định mệnh mỗi một người mỗi khác

Người sang giàu, kẻ nghèo khổ đau thương

Kẻ chăn êm, người vất vưởng ngoài đường

Ta tự hỏi: Ấy phải chăng duyên nghiệp

Đây cõi tạm ta trải bao nhiêu kiếp

Trăm năm xưa ta ở tận nơi đâu

Nẽo nhân gian bao sương tuyết dãi dầu

Buông tay xuống ta về đâu chẳng biết

Vọng hay Chân ta làm sao phân biệt

Khi con người chìm đắm cõi vô minh

Tham Sân Si, lục dục với thất tình

Ta mê mãi trong phù du ảo ảnh

Kìa sắc đẹp, nọ tiền tài khó tránh

Quyến rũ ta lời mật ngọt yêu đương

Làm cho ta dong ruỗi suốt dặm trường

Và lặn ngụp trong giòng sông sinh tử

Trong cuộc sống chuyện thế gian lành dữ

Một chữ Tham khiến bao kẻ vô tâm

Ngày qua này tạo thêm những lỗi lầm

Qua năm tháng tạo thành bao nghiệp ác

Nghiệp ác ấy theo ta qua kiếp khác

Như bóng hình, như nhân quả chẳng sai

Chuyện trả vay, vay trả, tiếp tục hoài

Nơi trần thế ta luân hồi muôn kiếp

Trong Tinh Tấn ta quyết tâm tận diệt

Những ác nhân, nên làm chuyện thiện lành

Quay về ngay với bản thể tinh anh

Tánh bản thiện nhân chi sơ sẵn có

Tâm Tĩnh Lặng thì Niết Bàn là đó

Mỗi một người có Phật tánh trong ta

Nếu nhận ra dẫu trong cõi Ta Bà

Ta tìm thầy thiên đường nơi trần thế

Sương Lam