Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Bài số 105 Một Cõi Thiền Nhàn


 http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/MCTN%20ORTB/camobmamtraicay.jpg

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ năm (105) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thứ Năm 11-25-2011 tuần này là ngày dân Mỹ mừng Lễ Thanksgiving (Lễ Tạ Ơn).  Câu chuyện 102 người Pilgrim từ Anh Quốc đi tìm tự do tín ngưỡng trên con tàu Mayflower  bắt đầu từ tháng 9 năm 1620 cho đến  ngày 11 tháng 12 năm 1620 khi đến Plymouth Rock, Massachusetts, chỉ còn lại 56 người được sống sót nhờ ăn thịt gà tây hoang và bắp do người da đỏ mang đến cứu giúp, đã nói lên cái tính nhân bản về sự giúp đỡ và lòng biết ơn  của con người.

Những người da đỏ còn chỉ dạy cho những di dân mới đến trồng trọt mùa màng.  Những người sống sót này thu hoạch được mùa gặt rất tốt đẹp năm sau đó.  Họ quyết định làm tiệc ăn mừng với sự tham gia của thổ dân đã giúp họ sống sót.  Đây có thể xem như là buổi tiệc “Tạ Ơn” đầu tiên cho những ngày Lễ Thanksgiving sau này.

Năm 1941  Quốc Hội Mỹ  đã đồng thuận và chọn  ngày Thứ Năm của tuần lễ thứ 4 trong tháng 11 sẽ là Ngày Tạ Ơn trên toàn quốc. Ngày 26 tháng 11 năm 1941, Tổng thống Rosevelt chính thức ký thông qua đạo luật này  và ngày lễ Thanksgiving được xem là ngày lễ chính thức hằng năm của nước Mỹ.
Đây là một ngày lễ lớn của Hoa Kỳ, học trò được nghỉ học, nhân viên công tư sở được nghỉ làm để gia đình con cháu xum họp bên nhau ăn tiệc mừng Tạ Ơn trong không khí ấm cúng gia đình.

Món gà tây quay, món khoai lang ngọt, món bánh nướng bí rợ (pumpkin pie), hoa quả thu hoạch được trong mùa Thu là những món không thể thiếu được trên bàn tiệc Thanksgiving của dân Mỹ vì đó là những thức ăn mà người da đỏ đã mang tới cho người di dân ăn trong cơn đói lạnh. Họ ăn để tưởng nhớ và biết ơn người đã cứu sống họ.

Chúng ta cũng là những người di dân đến đất Mỹ trong vòng mấy thập niên gần đây. Những người bạn Mỹ đã mở rộng vòng tay và mở rộng con tim  đón nhận chúng ta đến chung sống với họ trong hoà bình, tự do, hạnh phúc.   “Nhập giang tùy khúc, nhập gia tuỳ tục”, đó là lời dạy bảo của ông cha ta để lại.  Chúng ta cũng cần hội nhập vào nếp sống văn hóa hay đẹp của xứ người vì hai chữ ân tình. Chúng ta cần phải biết cám ơn những cơ quan thiện nguyện, những tổ chức tôn giáo, những người bạn tốt, những ân nhân đã bảo trợ, giúp đỡ chúng ta trong những ngày tháng khó khăn lúc ban đầu nơi xứ lạ quê người.

Chúng ta sinh ra đời là đã thọ ơn rất nhiều từ nhiều người: ơn tiền nhân đã ra công dựng nước, ơn chiến sĩ, đồng bào đã ra công bảo vệ, gìn giữ nuớc, ơn Tam Bảo đã dạy các phương cách sống an vui thoát khổ, ơn cha mẹ đã sinh thành dưỡng dục nên nguời, ơn thầy cô đã truyền trao kiến thức, ơn bạn bè thân hữu đã  giúp đỡ khi chúng ta gặp lúc khó khăn, góp vui xẻ buồn khi chúng ta có chuyện quan hôn tang tế v..v…
 Người viết vẫn thường tâm niệm:

“…Vẫn ghi nhớ non sông đất nước
Tiền nhân kia gian khổ biết bao
Mồ hôi, xương trắng, máu đào
 Việt Nam một giải, biết bao ân tình

Thân tình đáp thân tình mới xứng
 Nghĩa ân kia, phải trả nghĩa ân
Con người sống chết hai lần
 Sống ra nghĩa sống, chết cần chết vinh…”
 ( Thơ Sương Lam- Ân tình nước Việt)

Đôi khi chúng ta cũng cần phải cám ơn nụ cười ngây thơ của em bé nhỏ, cám ơn  lời nói dịu dàng trìu mến của người bạn già vì những nụ cười, lời nói  đó đem lại cho chúng ta  niềm vui trong ngày.  Đôi khi chúng ta cũng cần cám ơn cho những cuộc tình dang dở vì những dở dang này giúp ta biết thêm thi vị của “thú đau thương” trong tình yêu.  Chúng ta cũng phải cám ơn những sự thất bại trong cuộc đời để từ đó ta biết giá trị của sự thành công đáng quý như thế nào.  Những nổ lực làm việc của  Steve Jobs khi bị sa thải tại ngay công ty mà ông đã lập ra và sự trở lại của ông đã phục hưng Apple thành công như thế nào, quý bạn đều biết rõ.  Ông đã từng tâm sự:” Tôi khá chắc chắn rằng những điều trên sẽ không xảy ra nếu tôi không bị Apple sa thải.  Nó như liều thuốc đắng và kinh khủng, nhưng bệnh nhân cần nó.  Đôi khi cuộc đờì đánh vào đầu bạn bằng một viên gạch.  Đừng mất niềm tin”.
 Trong hạnh phúc hay trong đau khổ của cuộc đời, chúng ta phải cám ơn tất cả mọi người, mọi vật, mọi sự kiện đã đến với chúng ta để cho cuộc sống tâm linh, tình cảm, vật chất của chúng ta thêm phần khởi sắc, thêm phần phong phú.  Bạn đồng ý chứ?

Mùa Thanksgiving năm nay, người viết đã đọc được một bài viết rất cảm động về tình thương yêu và sự lao lực của một người mẹ đã được người con trai của bà thấu hiếu và  cậu đã học được một bài học tuyệt vời khi được lau tay cho mẹ. Người viết xin được trích một đoạn để chia sẻ với bạn câu chuyện này và hy vọng bạn sẽ học đưọc một bài học quý giá như cậu thanh niên này.

  Bàn tay của Mẹ - Bài học của con

Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên của một công ty lớn.
Anh ta vừa xong đợt phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc công ty muốn gặp trực tiếp để có quyết định nhận hay không nhận anh ta. Và ông thấy từ học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt và năm nào, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh chàng thanh niên này không hoàn thành vượt bực.
Viên giám đốc: “Anh đã được học bổng của những trường nào?” Chàng thanh niên đáp “Thưa không” “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học sao?” “Cha tôi chết khi tôi vừa mới một tuổi đầu. Mẹ tôi mới là người lo trả học phí.” Viên giám đốc lại hỏi: “Mẹ của anh làm việc ở đâu?” Chàng thanh niên đáp: “Mẹ tôi làm công việc giặt áo quần.”

Viên giám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay của anh cho ông ta xem. Chàng thanh niên có hai bàn tay mịn màng và hoàn hảo.
Viên giám đốc: “Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?” thanh niên đáp:“Chưa bao giờ. Mẹ luôn bảo tôi lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áo quần nhanh hơn tôi.” Chàng thanh niên đáp.
Viên giám đốc: “Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lại nhà, lau sạch đôi bàn tay của mẹ anh, và rồi ngày mai đến gặp tôi.”
Ðến lúc ấy thì chàng thanh niên có cảm tưởng là công việc tốt này đang sẵn sàng là của mình. Về đến nhà, chàng ta sung sướng khoe với me, và chỉ xin được cầm lấy đôi bàn tay của bà. Mẹ chàng trai cảm thấy có điều gì đó khác lạ. Với một cảm giác vừa vui mà cũng vừa buồn, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.
Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Vừa lau, nước mắt chàng tuôn tràn. Ðây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới có dịp khám phá đôi tay mẹ mình: đôi bàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗi bà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trả học phí cho chàng từ bao nhiêu lâu nay.
Những vết bầm trong đôi tay của mẹ là giá mẹ chàng phải trả dài đăng đẳng cho đến ngày chàng tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.
Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lặng lẽ giặt hết phần áo quần còn lại cho mẹ.
Tối đó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật là lâu.
Sáng hôm sau, chàng thanh niên tới trụ sở công ty.
Viên giám đốc còn thấy những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của chàng thanh niên, ông hỏi: “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hôm qua ở nhà không?”
Chàng thanh niên đáp: “Tôi lau sạch đôi tay của mẹ, và cũng giặt hết phần áo quần còn lại.” “Cảm tưởng của anh ra sao?” “Thứ nhất, bây giờ tôi mới thấu hiểu thế nào là ý nghĩa của lòng biết ơn: Không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay. Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức được rằng thật khó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc. Thứ ba, tôi hiểu sâu xa được tầm mức quan trọng và giá trị của liên hệ gia đình.”
Viên giám đốc nói: “Ðây là những gì tôi cần tìm thấy ở nơi con người sẽ là quản trị viên trong công ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đỡ của những người khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thành nhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất của cuộc đời. Em được nhận.”
Sau đó, chàng thanh niên làm việc hăng say, và nhận được sự kính trọng của các nhân viên dưới quyền. Tất cả nhân viên làm việc kiên trì và hợp tác như một đội. Thành tựu của công ty mỗi ngày mỗi được cải thiện.

(Nguồn: Trích trong bài viết Bàn tay của Mẹ-Bài học của con sưu tầm trên internet)

Theo thiển ý, cậu thanh niên này phải cám ơn ông giám đốc công ty đã mướn cậu vì nhờ có lời yêu cầu của ông giám đốc, chàng thanh niên mới biết được sự khó khăn, gian khổ khi hoàn tất công việc của người mẹ và thấu hiểu thế nào là ý nghĩa của lòng biết ơn.

 Cũng nhân Ngày Lễ Tạ Ơn, người viết xin chân thành cám ơn ban điều hành  ORTB, quý độc giả,  quý thân hữu đã chia sẻ vui buồn với người viết khi vào  đọc những lời tâm tình của người viết trong mục Một Cõi Thiền Nhàn này.  Nếu không được sự ưu ái giúp đỡ, khích lệ, ủng hộ  của quý vị, thì người viết sẽ không có phúc duyên thực hiện được tâm ý đem một chút niềm vui nho nhỏ đến cho người, cho mình trong chốn bụi hồng lao xao này.  Xin đa tạ lòng thương yêu, quý mến của quý vị đã dành cho người viết.

Cảm tạ

Cám ơn người ghé Cõi Thiền Nhàn
Cùng một tâm hồn, một cảm quan
Vô ngã, vô thường không bận trí
Có không, không có vẫn an khang
Cuộc đời phiền não thêm chi nữa
Trần thế an vui, bớt trái oan
Chia sẻ niềm vui, tâm tĩnh lặng
Bạn, tôi vui với Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- ORTB501-11-25-2011

Bài số 104 Một Cõi Thiền Nhàn


http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/Portland-OR/IMG_0536.jpg

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ bốn (104) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

 Mùa Thu thực sự đến với Portland với màu vàng cam hay đỏ thẩm rực rỡ của những chiếc lá trên cành cây.  Có những buổi sáng thức dậy, bạn thấy buồn buồn khi thấy chung quanh mình một màn sương xám bao quanh.  Không gian thật tĩnh an vắng lặng và lòng người cũng an tĩnh thanh nhàn.  Dù bạn không phải là thi sĩ nhưng nguời viết chắc chắn rằng trái tim của bạn cũng sẽ rung động trước vẻ đẹp tuyệt vời, thi vị của mùa Thu.  Đã biết bao thi nhân nhạc sĩ đã để hết tâm tư của mình qua vần thơ điệu nhạc để nói lên cái Đẹp của mùa Thu.  Chúng ta cùng thưởng thức, bạn nhé!

 Em không nghe mùa Thu
Lá Thu rơi xào xạc
 Con nai vàng ngơ ngác
 Đạp lên lá vàng khô

 (Lưu Trong Lư  - Tiếng Thu)


Hoặc lắng lòng mình nghe Thu quyến Rũ

Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả mầu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh
.....

(Đoàn Chuẩn- Từ Linh- Thu Quyến Rũ)


Hình như người  yêu thích thơ văn nào cũng đều thích bài thơ nói về nữa khuya nghe tiếng chuông chùa ngân  vang trong đêm thu vắng, có tiếng quạ kêu sương,  có ngọn đèn hiu hắt trên những chiếc thuyền chày ở bến Phong Kiều của Trương Kế:

Phong Kiều Dạ Bạc

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền
Trương Kế

Đã đượcTản Đà dịch ngữ dưói đây:
Trăng tà, tiếng quạ kêu sương
Lửa chài, cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San

Tản Đà
Người viết cũng đôi lần bâng khuâng nhớ kỷ niệm xưa, hình ảnh cũ mỗi lần nhìn chiếc lá thu rơi:

…Như chiếc lá mùa Thu khi trở gió
Phải lìa cành rơi nhẹ xuống vườn thôi
Chuyện tình yêu không duyên nợ kết đôi
Thì đôi ngã đôi ta là thế đó!

Hôm nay ngắm lá rơi ngoài sân nhỏ
Nhớ ngày xưa, nhìn lá rụng vô tư
Bây giờ đây nhìn lá rụng từ từ
Ngẩn ngơ hỏi: Mùa Thu buồn không nhỉ?

 (Thơ Sương Lam – Mùa Thu có Buồn không nhỉ?)

 Tuy nhiên cuộc đời trần thế có những vui buồn lẫn lộn.  Bên cạnh nỗi buồn man mác  “Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn” này, người viết cũng có những niềm vui, nụ cười  khi được sống những phút giây thương yêu, thân ái bên cạnh người thân gia đình, với bạn bè thân hữu  khi mùa Thu đến vì  “em đã được sinh ra đời” trong cảnh đẹp mùa Thu.
 Tôi đã nhận được những món quà tình cảm, những lời chúc thân thương của người thân trong gia đình, của những bạn bè trong “cõi thật” cũng như trong “cõi ảo”, của những độc giả yêu mến thơ văn SL trên ORTB, trên các diễn đàn mà tôi góp mặt góp lời. Tất cả đã nói lên tình cảm thân mến trao cho nhau.  Xin cám ơn tất cả những cảm tình thương yêu của quý vị đã dành cho người viết khiến cho tôi cảm thấy yêu đời yêu người thêm lên.  Thế mới biết con người không phải chỉ sống bằng “bánh mì, cơm gạo” cho “no bụng” mà cũng cần được vun xới thêm bằng “tình cảm thương yêu” cho “no tim” nữa đấy! “Smile!”
 Có phải vì tôi được sinh ra vào mùa Thu nên tôi rất thích những gì liên quan đến văn chương, nghệ thuật, tình cảm, tâm linh?
 Có bạn hỏi người viết cây Ngô Đồng là cây gì mà họ thường hay gặp qua câu thơ dưới đây trong văn chương:
 Ngô đồng nhất diệp lạc
 Thiên hạ cộng tri thu
(Một lá ngô đồng rụng. Cả thiên hạ biết mùa Thu tới)

 Thú thật người viết cũng đã cố công tìm kiếm tài liệu về cây ngô đồng để đem về  đây chia sẻ với quý bạn, nhưng  tôi chỉ thấy được hình ảnh hoa ngô đồng trên website www.flickr.com mà thôi. Hôm nay được duyên may tốt đẹp, người viết nhận được tài liệu về cây ngô đồng của một THĐL gửi đến.   Thật là một phúc duyên tốt đẹp.  Mừng quá!  Xin cảm ơn anh Lâm Văn Hải đã  “cứu bồ”  cho người viết.
 Người viết xin được trích trong tài liệu này một vài chi tiết hay lạ để chia sẻ với các bạn nhé.

… “Ở Huế xưa kia, Ngô Đồng chỉ được trồng ở chốn vương giả. Sách Đại nam nhất thống chí còn ghi lại: "Các tỉnh ven núi đều có. Đời Minh Mạng được đưa từ Quảng Đông đem về, trồng ở hai bên góc điện Cần Chánh. Lại sai biền binh đem lá lên các núi để tìm khắp, tìm được, đem trồng ở các góc điện".  Cầm lá lên núi tìm cây ngô đồng về xuôi, khác nào mang cây ngô đồng trong huyền sử, trong thi ca về trồng trên đất Thần Kinh.
Theo truyền thuyết, thuở xưa vua Phục Hy tình cờ trông thấy có năm sắc sao rơi xuống cụm ngô đồng và chim phượng hoàng đến đó đậu. Nhà vua biết phụng là chúa của các loài chim, do vậy cây ngô đồng này hấp thụ tinh hoa của trời đất, là 1 gỗ linh có thể chế được đồ nhã khí được, liền cho người hạ cây, cắt làm ba đoạn để phân tam tài (thiên-địa-nhân). Đoạn ngọn, tiếng quá trong và nhẹ, đoạn gốc tiếng đục và nặng, chỉ có đoạn giữa tiếng vừa trong vừa đục, có thể dùng được. Nhà vua cho ngâm đoạn giữa thân cây giữa dòng nước, đúng bảy mươi hai ngày đêm, vớt lên phơi trong mát cho thật khô, chọn ngày tốt, gọi người thợ khéo Lưu Tử Kỳ chế làm nhạc khí, bắt chước nhạc Cung Dao Trì, đặt tên là Dao cầm. Đàn lên, có thể làm hổ nghe nín kêu, vượn nghe nín hót…(theo truyện tích  Bá Nha &Tử Kỳ ).

Cũng do xuất phát từ một huyền thoại "vương giả" như vậy nên cây ngô đồng xưa kia chỉ trồng những nơi quyền quý thiêng liêng, đó là trong Hoàng thành và ở các lăng vua nhà Nguyễn. Thậm chí, cây Ngô Đồng qúi đến nỗi vua Minh Mạng cho khắc hình lên Du đỉnh của Cửu Đỉnh.

Hoa ngô đồng như một tấm màn hoa, sắc hồng phấn chen lẫn tím phớt nhạt nhìn giống đuôi chim phượng hoàng nhảy múa khoe sắc kiều diễm. Chiêm ngưỡng hoa ngô đồng hay nhất chính là lúc nắng ấm. Cánh hoa uốn cong và chụm lại như lồng đèn. Hoa nhỏ, thường mọc thành từng chùm. Phân biệt tuổi đời của ngô đồng bằng cách quan sát số lượng lá trên cây. Ngô đồng còn non lúc ra hoa có chen lẫn lá. Ngô đồng già thì không, cả cây trút hết lá để dồn sức cho những “tấm áo hoa” đẹp đến mê hoặc.
Theo nhà nghiên cứu Đỗ Xuân Cẩm, cây ngô đồng Huế thuộc chi Firmiana, là một thứ biến chủng (Variaty) của loài ngô đồng, có điểm nổi bật là hoa đực tạo thành chùm hoa hơi khác, toàn bộ trục hoa tự và đài hoa đều được phủ đầy lông màu tím. Do vậy khi hoa nở rộ, cả cây nhuộm một màu hồng tím giống cây anh đào, trông rất đẹp. Ở những cây đã thành thục sinh học, hoa nở rộ sau khi cây đã rụng lá toàn phần, do vậy toàn cây chỉ có hoa. Khác hẳn cây ngô đồng vẫn mọc ở phía bắc Việt Nam và miền nam Trung Quốc, có hoa vàng và trắng vàng.

Lá ngô đồng có hình trái tim hay giọt lệ - những trái tim biết bay, những giọt lệ xoay xoay trong buổi chiều đầy gió khiến ai bắt gặp đều không khỏi thấy lòng bâng khuâng. Lá vàng mấy tháng liền rồi rụng hẳn vào cuối mùa đông. Sang xuân cây mới nở hoa, từ xa nhìn lại là cả một vòm sáng thanh tao giữa đất trời, như làn mây tím trùm lên thành phố. Những buổi sáng ban mai khi sương còn ướt lá, hoa ngô đồng càng thêm huyền ảo, lung linh.
Ngô Đồng thực sự lộng lẫy và sang trọng vào thời kỳ đơm hoa . Lúc đó, Ngô Đồng trút hết lá rồi phô kết những chùm hoa nho nhỏ, dày đặc trên cành, từ màu tím nhạt rồi dần ửng hoa cà. Từ xa, đứng ngắm thấy cả một vòm hoa làm sáng đẹp không gian. Cũng chính vì vậy nên nếu Ngô đồng trồng riêng trên một con đường thì tuy sẽ rất đẹp lúc ra hoa nhưng sẽ không đủ bóng để che mát cho người ở xứ sở nắng nóng này. Sẽ đẹp hơn nếu Ngô đồng được trồng xen kẽ, tô điểm các chùa chiền, các cung điện trong thành nội, những công viên trong thành phố.

(Nguồn: Trích trong bài viết Mùa hoa ngô đồng ở Huế của Nguyễn Văn Liêm-Đại Dương do anh LVH gửi đến qua email. Xin cám ơn anh LVH)

 Thế là hôm nay chúng ta đã được mở mang kiến thức về những điều hay lạ của mùa Thu, đặc biệt là cây Ngô đồng. Bạn có vui không?  Quý vị thức giả nào biết thêm về cây ngô đồng xin vui lòng chỉ giáo thêm cho người viết. Xin đa tạ.

 Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB500-11-18-2011)

Bai số 103 Một Cõi Thiền Nhàn






 http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/VuonhongnhaSL/VuonhongnhaSL.jpg

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ hai (102) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thứ hai tuần này là ngày lễ Halloween trên toàn đất Mỹ. Trời lạnh như cắt thế mà các cô cậu bé tí hon kia đang vui vẻ chạy đi xin kẹo đấy, bạn ạ. Ngon lành chưa?

Theo truyền thuyết Halloween thì “Jack-o-lanters” nói về một chàng trai tên Jack đã chết không được lên thiên đàng vì hắn là một người xấu, tham lam, không hề bố thí cho ai. Thế mà hắn cũng không thể xuống địạ ngục được vì hắn chơi đùa và có công thả quỷ nên quỷ cũng không bắt anh xuống địa ngục. Thế là vong hồn của Jack lang thang vất vưởng trong chốn u hồn với quả bí đỏ có chút than hồng bên trong đó do quỷ tặng. Jack phải đục thủng quả bí để có ánh sáng chiếu ra soi đường cho Jack đi lang thang. Bởi thế ngày nay chúng ta thấy trong ngày lễ Halloween, thiên hạ chạm khắc trái bí đỏ đã được làm rỗng ruột và đốt một ngón nến bên trong, trông giống như đèn Trung Thu Tháng Tám của Trung Hoa, để trước sân nhà là thế.

Ngày 31 tháng Mười giống như ngày Rằm tháng Bảy âm lịch của ta là ngày vong hồn được trở về trần thế. Truyền thống lễ hội Halloween Âu Mỹ đã dành một ngày để cho Jack trở lại cõi dương trần vui chơi thoải mái vì người sống đã hoá trang thành ma quỷ để linh hồn Jack có thể trà trộn vào cho bớt cô đơn.
Jack là một con người cô đơn, tội lỗi, là một con ma.
Jack là tượng trưng cho con người nếu chơi đùa với quỷ sẽ học những tính xấu xa, làm những hành vi sai lầm, không tốt có hại cho bản thân, nhân quần, xã hội.

 Lúc mới qua Mỹ, người viết rất thích tham dự vào các sinh hoạt của ngày lễ Halloween ở nhà cũng như ở trường học. Người viết thường đi “field trip” với học sinh mẫu giáo các trường học tại các vườn trồng trái bí ngô gọi là  Pumpkin Patch để mua một trái bí ngô to tổ bố về chạm khắc thành một “Jack-o-lanter” cho “hợp thời trang Halloween” như hàng xóm, kẻo bị chê là “nhà quê” không biết gì hết.  Tôi cũng khoái xem phim kinh dị, ma quái được chiếu trong dịp lễ này. Nghĩa là “ai sao tui vậy” đó mà! “Smile!”

Rồi thời gian qua, những háo hức muốn hội nhập nhanh chóng vào đời sống văn hoá Mỹ cũng phai dần.  Tôi chỉ còn thấy vui vui trong lòng khi nhìn những em bé ngây thơ, dễ thương, trong đó có cô cháu nội Mya yêu quý của tôi, mặc áo hoá trang đủ kiểu đủ trò chạy lăng xăng đi xin kẹo mà thôi. Tôi chỉ muốn được ngắm nhìn những nụ cười sung sướng, rạng rở của tuổi thơ khi nhận được kẹo để thấy lòng mình ấm lại đôi chút như ngày xưa tôi đã vui mừng hớn hở khi được mẹ cha cho kẹo.

Cũng nhân ngày lễ ma quái lạ lùng này ở Mỹ, tôi lại nghĩ lan man đến những chuyện khác có liên quan đến ma.  Bạn có thích nghe không?
 Bạn có bao giờ thấy ma hay ngủ bị “ma đè”  hay là bị “mộc đè” hoặc là bị “bóng đè” chưa? Trong một diễn đàn mà người đang sinh hoạt, các bạn trong cõi ảo của tôi có kể lại những câu chuyện bị “mộc đè”, “bóng đè”, “ma đè”  của các đương sự.  Có người thấy một bóng hình một người khác đứng ở cạnh giường ngủ, có người cảm thấy thân thể mình cứng đơ như bị ai đè, muốn vùng vẫy cựa quậy để thoát ra nhưng không được, miệng thì  la ú ớ kêu cứu  người thân đến lay tỉnh dậy v..v…
 Ngay cả chính bản thân người viết, đã lâu lắm rồi, khi ngủ  lúc trưa hay lúc chạng vạng tối, tôi cũng bị “mộc đè” không cựa quậy được.  Không hiểu sao lúc đó tôi lại tỉnh táo và niệm Phật Quan Thế Âm  Bồ Tát nhiều lần thì lại hết ngay.
Bây giờ, tôi không có ngồi Thiền, nhưng trước khi đi ngủ, đêm nào tôi cũng lạy bàn thờ Phật và lạy bàn thờ Quan Thế Âm cầu nguyện mọi sự an lành đến với mọi người, mọi vật  một cách  rất tín tâm, nên bây giờ  đêm nào tôi  cũng ngủ một giấc tới sáng và lại “mơ nhiều mộng đẹp” chứ không bị "mộc đè" nữa. Có cảm tất có ứng là thế đấy!
Có nhiều đêm SL không ngủ được là vì ngày hôm đó, SL có nhiều chuyện phải suy nghĩ nên mới ngủ không được mà thôi. Hổng sao!  Người viết  sẽ ngủ bù lại đến 9 giờ sáng mới thức. Về hưu sung sướng là ở chỗ đó! Muốn thức khuya dậy trể lúc nào cũng được, không cần phải dậy sớm đi làm.  Mình làm chủ lấy mình mà lị!

Nhà Phật có nói nhiều về các loại ma làm cản trở, phá quấy các nhà tu hành với nhiều hình thức.  Ma cũng có nhiều “thành công lực”, pháp thuật cao siêu không thua gì “đạo lực” nhiệm mầu của nhà Phật, cho nên trong dân gian chúng ta thường nghe nói: “Đạo cao nhất thước, ma cao nhất trượng” để chỉ tài sức của Ma Vương cũng  đáng sợ lắm.  Tuy nhiên đến giờ phút cuối cùng, nếu chúng ta cương quyết, vững tâm tu hành, đạo hạnh tinh tấn thi cũng có thể thắng được ma vương chướng nghiệp đó.  Trước khi  Đức Phật thành đạo, Ma Vương  cũng đã trổ hết công lực để quấy phá Đức Phật không cho Ngài thành đạo, nhưng cuối cùng cũng phải  đành chịu hàng phục trước sự dũng mãnh, quyết tâm đạt đạo của Đức Phật.

Ma thật nhiều khi không đáng sợ vì có ma hiền, ma tình, ma đẹp như là các “ma nữ đa tình” trong các chuyện ma của Bồ Tùng Linh mà các  chàng thư sinh hay quý  vị đàn ông rất thích đấy. Người viết chỉ sợ cái Tâm Ma của mình, của người mà thôi. Bạn thì sao?

 Thật ra, Ma nằm trong tâm trí ta, trong tâm thức của ta. Ma chính là sự vô minh, là bản năng thú tính, thúc đẩy sai sử ta làm những chuyện để thoả mãn những dục vọng tham lam, ích kỷ, sân hận, si mê của ta. Chính sự vô minh kích động ta tạo nghiệp, trói buộc ta vào thế giới luân hồi mãi mãi.
Nếu ta tỉnh thức, ta có thể đuổi con ma đó ra khỏi tâm thức vì ma chỉ là những ảo ảnh không thực. Thay vào đó, ta mở rộng lòng từ bi, khoan dung, tạo những nghiệp lành thì ta sẽ không bị ma quấy nhiễu nữa vì nhà Phật đã có dạy: “Nhất thiết do tâm tạo”. Thiên đường hay địa ngục đều phát xuất từ Tâm của chúng ta.

Tóm lại: “Người ta nghĩ rằng ma chỉ có thể hiện ra trong kẹt cửa hay trong những nơi đầy bóng tối, nhưng thật ra thì chúng đang ẩn nấp trong các ngõ ngách u tối phía sau tấm màn vô minh trong tâm thức của mỗi người trong chúng ta. Khi nào chúng ta vun xới tâm thức mình để biến cải nó thành một ngôi vườn đầy hoa thơm và cỏ lạ, tràn đầy lòng Từ bi và rộng lượng, chan hòa ánh hào quang của Phật tính, thì khi ấy trong tâm thức ta tức là ngôi vườn chan hoà ánh sáng đó sẽ không còn có bóng dáng của một con ma nào ẩn nấp.”
(Nguồn: Có Ma hay không? Hoàng Phong)



 Xin mời quý bạn đọc một câu chuyện Thiền ngắn ngắn dưới đây để biết rằng lúc nào  cũng có một con quỷ ẩn mình trong ta đấy nhé. Đáng sợ chưa?

CON QUỶ BÊN TRONG

Nhà sư nọ mỗi khi bắt đầu nhập định đều thấy một con nhện khổng lồ làm ông bối rối. Nhà sư liền vấn ý sư Tổ:
- Mỗi khi con bắt đầu nhập định thì luôn có một con nhện khổng lồ xuất hiện, dẫu có đuổi thế nào nó cũng không đi.
-Lần tới, nếu thấy con nhện xuất hiện, con hãy vẽ một vòng tròn to làm dấu xem nó từ đâu đến.
Nhà sư làm đúng như vậy. Khi ông vẽ vòng tròn to vào bụng con nhện, con nhện chạy đi, ông lại có thể tiếp tục thiền định. Sau buổi thiền định, nhà sư rất bối rối khi thấy vòng tròn nằm ngay trên bụng mình

Chính con quỹ tự trong bản thân của ta đã khiến ta phải lo âu, phiền não, khổ sở vô cùng trong cuộc sống, phải không thưa quý thân hữu?  
Người viết sưu tầm được phương cách đối trị với con ma tức giận để làm món quà nho nhỏ gửi tặng quý bạn trong dịp lễ Halloween năm nay nhé .


Trong cuộc sống không thể tránh được những điều làm bạn bực mình. khiến bạn khó chịu hay giận giữ. Vậy làm sao để kiểm soát được tức giận của mình? Sau đây là vài cách giúp bạn luôn có một tâm hồn thoải mái và vui tươi xoá tan mọi tức giận.

1. Tập thể thao:  Bước chân trên một cánh đồng đầy hoa hay dạo bước trong rừng cây xanh, hoặc đắm mình trong bể bơi… rất nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng đi bộ thư thả hay các bài tập thể thao nhẹ nhàng là một trong những cách tốt nhất giúp bạn thư giãn và thay đổi tâm trạng.
2. Nghe nhac:  Âm nhạc sẽ giúp bạn thay đổi tâm trạng một cách nhanh chóng. Hãy lắng nghe những giai điệu mà bạn thích, những bản nhạc trữ tình, những bài hát nhẹ nhàng hay nhạc dance sôi động. Nếu bạn có thể nhảy múa và đắm mình vào âm nhạc, điều đó càng giúp bạn cảm thấy tốt hơn và nhanh chóng xoá tan mọi giận dữ.
3. Viết ra tâm trạng và cảm xúc của bạn: Bạn có thể viết ra trên bất cứ  ở đâu như một tờ giấy báo, một tờ lịch… Bạn có thể giữ những tờ giấy này trong một cái lọ rồi ném nó đi. Hãy ném hết tức giận ra khỏi tâm hồn của bạn. Viết ra sẽ giúp bạn giảm bớt một phần tức giận của mình.
4. Vẽ tranh: Hãy vẽ những điều gì mà bạn cảm thấy thích, hay những cái mà bạn đang tức giận về chúng, Bạn có thể thêm bớt gạch xóa, tô vẽ lên chúng… Nếu vẫn chưa hết tức giận bạn có thể xé tan mảnh giấy đó và ném chúng đi. Những gam màu trong hội họa sẽ làm bạn cảm thấy thoải mái và bình tâm.
5. Suy nghĩ sâu sắc và thở sâu: Một cách tốt để bạn kiềm chế bản thân khi bạn tức giận vì điều gì đó. Suy nghĩ và trả lời câu hỏi: Tại sao bạn tức giận, điều gì làm bạn tức giận, và tức giận có giải quyết được vấn đề của bạn không?
6. Nói chuyện với người mà bạn tin tưởng: Những lúc buồn, sợ hãi hay tức giận bạn nên nói chuyện với ai mà bạn tin tưởng, Bố, mẹ, anh chị em, thầy cô giáo hay bạn thân của bạn là những người luôn hiểu bạn, họ luôn lắng nghe bạn và có khi họ sẽ giúp bạn thì sao.
7. Quên nó đi: xem phim, TV, đọc sách hay đi mua sắm, chăm sóc cây cảnh hay con vật mà bạn yêu thích, nấu những món ăn ngon… sẽ giúp bạn bình tĩnh và thanh thản. Đó cũng là cách để bạn không còn bực mình.
Bất cứ lúc nào bạn buồn, hay điều gì đó làm bạn tức giận, hãy mở headphone nghe và hát theo bài mà bạn thích. Hãy xóa tan mọi phiền muộn trong lòng.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

 Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB 498-11-4-2011)
http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/VuonhongnhaSL/VuonhongnhaSL.jpg

Bài số 102 Một Cõi Thiền Nhàn


 http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/Happy%20Week/bonjourne1.jpg

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ hai (102) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thứ hai tuần này là ngày lễ Halloween trên toàn đất Mỹ. Trời lạnh như cắt thế mà các cô cậu bé tí hon kia đang vui vẻ chạy đi xin kẹo đấy, bạn ạ. Ngon lành chưa?

Theo truyền thuyết Halloween thì “Jack-o-lanters” nói về một chàng trai tên Jack đã chết không được lên thiên đàng vì hắn là một người xấu, tham lam, không hề bố thí cho ai. Thế mà hắn cũng không thể xuống địạ ngục được vì hắn chơi đùa và có công thả quỷ nên quỷ cũng không bắt anh xuống địa ngục. Thế là vong hồn của Jack lang thang vất vưởng trong chốn u hồn với quả bí đỏ có chút than hồng bên trong đó do quỷ tặng. Jack phải đục thủng quả bí để có ánh sáng chiếu ra soi đường cho Jack đi lang thang. Bởi thế ngày nay chúng ta thấy trong ngày lễ Halloween, thiên hạ chạm khắc trái bí đỏ đã được làm rỗng ruột và đốt một ngón nến bên trong, trông giống như đèn Trung Thu Tháng Tám của Trung Hoa, để trước sân nhà là thế.

Ngày 31 tháng Mười giống như ngày Rằm tháng Bảy âm lịch của ta là ngày vong hồn được trở về trần thế. Truyền thống lễ hội Halloween Âu Mỹ đã dành một ngày để cho Jack trở lại cõi dương trần vui chơi thoải mái vì người sống đã hoá trang thành ma quỷ để linh hồn Jack có thể trà trộn vào cho bớt cô đơn.

Jack là một con người cô đơn, tội lỗi, là một con ma.
Jack là tượng trưng cho con người nếu chơi đùa với quỷ sẽ học những tính xấu xa, làm những hành vi sai lầm, không tốt có hại cho bản thân, nhân quần, xã hội.

 Lúc mới qua Mỹ, người viết rất thích tham dự vào các sinh hoạt của ngày lễ Halloween ở nhà cũng như ở trường học. Người viết thường đi “field trip” với học sinh mẫu giáo các trường học tại các vườn trồng trái bí ngô gọi là  Pumpkin Patch để mua một trái bí ngô to tổ bố về chạm khắc thành một “Jack-o-lanter” cho “hợp thời trang Halloween” như hàng xóm, kẻo bị chê là “nhà quê” không biết gì hết.  Tôi cũng khoái xem phim kinh dị, ma quái được chiếu trong dịp lễ này. Nghĩa là “ai sao tui vậy” đó mà! “Smile!”

Rồi thời gian qua, những háo hức muốn hội nhập nhanh chóng vào đời sống văn hoá Mỹ cũng phai dần.  Tôi chỉ còn thấy vui vui trong lòng khi nhìn những em bé ngây thơ, dễ thương, trong đó có cô cháu nội Mya yêu quý của tôi, mặc áo hoá trang đủ kiểu đủ trò chạy lăng xăng đi xin kẹo mà thôi. Tôi chỉ muốn được ngắm nhìn những nụ cười sung sướng, rạng rở của tuổi thơ khi nhận được kẹo để thấy lòng mình ấm lại đôi chút như ngày xưa tôi đã vui mừng hớn hở khi được mẹ cha cho kẹo.

Cũng nhân ngày lễ ma quái lạ lùng này ở Mỹ, tôi lại nghĩ lan man đến những chuyện khác có liên quan đến ma.  Bạn có thích nghe không?
 Bạn có bao giờ thấy ma hay ngủ bị “ma đè”  hay là bị “mộc đè” hoặc là bị “bóng đè” chưa? Trong một diễn đàn mà người đang sinh hoạt, các bạn trong cõi ảo của tôi có kể lại những câu chuyện bị “mộc đè”, “bóng đè”, “ma đè”  của các đương sự.  Có người thấy một bóng hình một người khác đứng ở cạnh giường ngủ, có người cảm thấy thân thể mình cứng đơ như bị ai đè, muốn vùng vẫy cựa quậy để thoát ra nhưng không được, miệng thì  la ú ớ kêu cứu  người thân đến lay tỉnh dậy v..v…
 Ngay cả chính bản thân người viết, đã lâu lắm rồi, khi ngủ  lúc trưa hay lúc chạng vạng tối, tôi cũng bị “mộc đè” không cựa quậy được.  Không hiểu sao lúc đó tôi lại tỉnh táo và niệm Phật Quan Thế Âm  Bồ Tát nhiều lần thì lại hết ngay.
Bây giờ, tôi không có ngồi Thiền, nhưng trước khi đi ngủ, đêm nào tôi cũng lạy bàn thờ Phật và lạy bàn thờ Quan Thế Âm cầu nguyện mọi sự an lành đến với mọi người, mọi vật  một cách  rất tín tâm, nên bây giờ  đêm nào tôi  cũng ngủ một giấc tới sáng và lại “mơ nhiều mộng đẹp” chứ không bị "mộc đè" nữa. Có cảm tất có ứng là thế đấy!
Có nhiều đêm SL không ngủ được là vì ngày hôm đó, SL có nhiều chuyện phải suy nghĩ nên mới ngủ không được mà thôi. Hổng sao!  Người viết  sẽ ngủ bù lại đến 9 giờ sáng mới thức. Về hưu sung sướng là ở chỗ đó! Muốn thức khuya dậy trể lúc nào cũng được, không cần phải dậy sớm đi làm.  Mình làm chủ lấy mình mà lị!

Nhà Phật có nói nhiều về các loại ma làm cản trở, phá quấy các nhà tu hành với nhiều hình thức.  Ma cũng có nhiều “thành công lực”, pháp thuật cao siêu không thua gì “đạo lực” nhiệm mầu của nhà Phật, cho nên trong dân gian chúng ta thường nghe nói: “Đạo cao nhất thước, ma cao nhất trượng” để chỉ tài sức của Ma Vương cũng  đáng sợ lắm.  Tuy nhiên đến giờ phút cuối cùng, nếu chúng ta cương quyết, vững tâm tu hành, đạo hạnh tinh tấn thi cũng có thể thắng được ma vương chướng nghiệp đó.  Trước khi  Đức Phật thành đạo, Ma Vương  cũng đã trổ hết công lực để quấy phá Đức Phật không cho Ngài thành đạo, nhưng cuối cùng cũng phải  đành chịu hàng phục trước sự dũng mãnh, quyết tâm đạt đạo của Đức Phật.

Ma thật nhiều khi không đáng sợ vì có ma hiền, ma tình, ma đẹp như là các “ma nữ đa tình” trong các chuyện ma của Bồ Tùng Linh mà các  chàng thư sinh hay quý  vị đàn ông rất thích đấy. Người viết chỉ sợ cái Tâm Ma của mình, của người mà thôi. Bạn thì sao?

 Thật ra, Ma nằm trong tâm trí ta, trong tâm thức của ta. Ma chính là sự vô minh, là bản năng thú tính, thúc đẩy sai sử ta làm những chuyện để thoả mãn những dục vọng tham lam, ích kỷ, sân hận, si mê của ta. Chính sự vô minh kích động ta tạo nghiệp, trói buộc ta vào thế giới luân hồi mãi mãi.
Nếu ta tỉnh thức, ta có thể đuổi con ma đó ra khỏi tâm thức vì ma chỉ là những ảo ảnh không thực. Thay vào đó, ta mở rộng lòng từ bi, khoan dung, tạo những nghiệp lành thì ta sẽ không bị ma quấy nhiễu nữa vì nhà Phật đã có dạy: “Nhất thiết do tâm tạo”. Thiên đường hay địa ngục đều phát xuất từ Tâm của chúng ta.
Tóm lại: “Người ta nghĩ rằng ma chỉ có thể hiện ra trong kẹt cửa hay trong những nơi đầy bóng tối, nhưng thật ra thì chúng đang ẩn nấp trong các ngõ ngách u tối phía sau tấm màn vô minh trong tâm thức của mỗi người trong chúng ta. Khi nào chúng ta vun xới tâm thức mình để biến cải nó thành một ngôi vườn đầy hoa thơm và cỏ lạ, tràn đầy lòng Từ bi và rộng lượng, chan hòa ánh hào quang của Phật tính, thì khi ấy trong tâm thức ta tức là ngôi vườn chan hoà ánh sáng đó sẽ không còn có bóng dáng của một con ma nào ẩn nấp.”
(Nguồn: Có Ma hay không? Hoàng Phong)



 Xin mời quý bạn đọc một câu chuyện Thiền ngắn ngắn dưới đây để biết rằng lúc nào  cũng có một con quỷ ẩn mình trong ta đấy nhé. Đáng sợ chưa?

CON QUỶ BÊN TRONG

Nhà sư nọ mỗi khi bắt đầu nhập định đều thấy một con nhện khổng lồ làm ông bối rối. Nhà sư liền vấn ý sư Tổ:
- Mỗi khi con bắt đầu nhập định thì luôn có một con nhện khổng lồ xuất hiện, dẫu có đuổi thế nào nó cũng không đi.
-Lần tới, nếu thấy con nhện xuất hiện, con hãy vẽ một vòng tròn to làm dấu xem nó từ đâu đến.
Nhà sư làm đúng như vậy. Khi ông vẽ vòng tròn to vào bụng con nhện, con nhện chạy đi, ông lại có thể tiếp tục thiền định. Sau buổi thiền định, nhà sư rất bối rối khi thấy vòng tròn nằm ngay trên bụng mình

Chính con quỹ tự trong bản thân của ta đã khiến ta phải lo âu, phiền não, khổ sở vô cùng trong cuộc sống, phải không thưa quý thân hữu?  
Người viết sưu tầm được phương cách đối trị với con ma tức giận để làm món quà nho nhỏ gửi tặng quý bạn trong dịp lễ Halloween năm nay nhé .


Trong cuộc sống không thể tránh được những điều làm bạn bực mình. khiến bạn khó chịu hay giận giữ. Vậy làm sao để kiểm soát được tức giận của mình? Sau đây là vài cách giúp bạn luôn có một tâm hồn thoải mái và vui tươi xoá tan mọi tức giận.
1. Tập thể thao:  Bước chân trên một cánh đồng đầy hoa hay dạo bước trong rừng cây xanh, hoặc đắm mình trong bể bơi… rất nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng đi bộ thư thả hay các bài tập thể thao nhẹ nhàng là một trong những cách tốt nhất giúp bạn thư giãn và thay đổi tâm trạng.
2. Nghe nhac:  Âm nhạc sẽ giúp bạn thay đổi tâm trạng một cách nhanh chóng. Hãy lắng nghe những giai điệu mà bạn thích, những bản nhạc trữ tình, những bài hát nhẹ nhàng hay nhạc dance sôi động. Nếu bạn có thể nhảy múa và đắm mình vào âm nhạc, điều đó càng giúp bạn cảm thấy tốt hơn và nhanh chóng xoá tan mọi giận dữ.
3. Viết ra tâm trạng và cảm xúc của bạn: Bạn có thể viết ra trên bất cứ  ở đâu như một tờ giấy báo, một tờ lịch… Bạn có thể giữ những tờ giấy này trong một cái lọ rồi ném nó đi. Hãy ném hết tức giận ra khỏi tâm hồn của bạn. Viết ra sẽ giúp bạn giảm bớt một phần tức giận của mình.
4. Vẽ tranh: Hãy vẽ những điều gì mà bạn cảm thấy thích, hay những cái mà bạn đang tức giận về chúng, Bạn có thể thêm bớt gạch xóa, tô vẽ lên chúng… Nếu vẫn chưa hết tức giận bạn có thể xé tan mảnh giấy đó và ném chúng đi. Những gam màu trong hội họa sẽ làm bạn cảm thấy thoải mái và bình tâm.
5. Suy nghĩ sâu sắc và thở sâu: Một cách tốt để bạn kiềm chế bản thân khi bạn tức giận vì điều gì đó. Suy nghĩ và trả lời câu hỏi: Tại sao bạn tức giận, điều gì làm bạn tức giận, và tức giận có giải quyết được vấn đề của bạn không?
6. Nói chuyện với người mà bạn tin tưởng: Những lúc buồn, sợ hãi hay tức giận bạn nên nói chuyện với ai mà bạn tin tưởng, Bố, mẹ, anh chị em, thầy cô giáo hay bạn thân của bạn là những người luôn hiểu bạn, họ luôn lắng nghe bạn và có khi họ sẽ giúp bạn thì sao.
7. Quên nó đi: xem phim, TV, đọc sách hay đi mua sắm, chăm sóc cây cảnh hay con vật mà bạn yêu thích, nấu những món ăn ngon… sẽ giúp bạn bình tĩnh và thanh thản. Đó cũng là cách để bạn không còn bực mình.
Bất cứ lúc nào bạn buồn, hay điều gì đó làm bạn tức giận, hãy mở headphone nghe và hát theo bài mà bạn thích. Hãy xóa tan mọi phiền muộn trong lòng.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

 Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB 498-11-4-2011)