Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Mời nghe nhạc thư giãn Đường Về-Thơ Tuệ Kiên- Nhạc Nguyễn Tuấn- Hình ảnh Hy văn

 Xin click vào hình để xem Youtube va nghe nhạc. Cám ơn quý thân hữu đã theo dõi đến đây.
 Chúc vui khỏe.
 Sương Lam



suonglam has shared a video with you on YouTube






Một chút chia sẻ đến các Phật Tử một PPS hay về ảnh Phật do Hy Văn sưu tầm- ThơTuệ Kiên- Nhạc Nguyễn Tuấn- Trần Năng Phùng thực hiện Youtube. Xin cảm tạ công đức quý vị. SL

bài số 125 Một Cõi thiền Nhàn




Đây là bài thứ một trăm hai mươi lăm (125) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.


Dù đang tìm những giây phút tĩnh an trong cuộc hồng trần nơi xứ lạ quê người này, Bạn và tôi vẫn là người Việt Nam, làm sao chúng ta không có những  phút giây xúc động mỗi lần tháng Tư lại đến, phải không Bạn? 

Chúng ta ngậm ngùi nhớ đến những chiến sĩ đã vị quốc vong thân, những bạn bè, những thân nhân đã bỏ mình trên bước đường đi tìm tự do.

« Tháng Tư cũ quê tôi buồn sâu đậm
Bởi nhà tan nước mất, khóc chia ly
Bạn tù đày, người đau khổ ra đi
Kẻ bỏ xác nơi rừng sâu, biển lạnh

Ôi! Vận nước thịnh suy ta khó tránh
Cuộc hồng trần! Ôi ! Tan hợp, hợp tan
Bao mươi năm!  Sầu, khổ, hận vô vàn
Biển vẫn mặn! Nỗi đau thương còn đó! 

Mây vẫn trôi, trời vẫn còn mưa gió
Nhưng cuộc đời: bao thay đổi, đổi thay
Nhiều bạn xưa vĩnh biệt cõi trần này
Người còn sống đã mắt mờ, tóc bạc »

( Trích trong Bài Tình Thơ Tháng Tư của Sương Lam)

Tuy đau buồn nhưng những con dân nước Việt tại Portlnad, Oregon vẫn không quên làm lễ tưởng niệm Ngày Quốc Hận 30 tháng 4 hằng năm để tưởng nhớ đến những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì Tổ Quốc và tưởng niệm các đồng bào tử nạn trong chiến cuộc hay trên bước đường tìm Tự Do. 
Đặc biệt năm nay, Ban Chấp Hành Cộng Đồng Việt Nam Oregon mà đa số các thành viên là những người bạn trẻ đầy nhiệt quyết đã được nhiều đoàn thể  như các hội cựu quân nhânVNCH, Hội Người Việt Cao Niên Oregon, các thân hào nhân sĩ, và đồng hương tham gia ủng hộ đông đảo.
Thứ Bảy 28 tháng 4 vừa qua người viết đã đến Hội trường IRCO để tham dự ngày lễ tưởng niêm này.   Các cựu quân nhân trang nghiêm trong màu áo của binh chủng mình. Các người đến dự lễ đa số mặc áo màu đen hay màu trắng.  Các cơ quan truyền thông đều có mặt. Những khuông mặt sinh hoạt cộng đồng  tại Portland mà người viết được hân hạnh quen biết đều hiện diện ở nơi đây.
 Những người bạn Mỹ  của anh Nguyễn Thế Thăng  cũng đến chia sẻ vui buồn kỷ niệm thời chinh chiến.

 Màn vinh danh vả choàng tặng vòng hoa của các nữ sinh  trường trung học Parkrose của giáo sư  Trần thị Hội gửi đến các cựu quân nhân có mặt trong buổi lễ  khiến cho ngưòi viết nhớ lại tình cảm  thương mến của em gái hậu phương trao vòng hoa chiến thắng cho các chiến sĩ đã thắng trận trở về nói lên tình cảm « quân dân như cá nước » của chế độ Việt Nam Cộng Hoà ngày xưa.
 MC   Đoàn Kim Bảng với giọng nói đây truyền cảm, ấm áp đã trao tặng  vòng hoa danh dư này cho người vợ yêu quý để cám ơn sự hy sinh chia sẻ ngọt bùi của chị, người vợ của một  chiến sĩ ngày xưa.  Chúng ta cũng thường nghe câu nói: « Sau lưng sự thành công của quý ông lúc nào cũng có bóng dáng của một bóng hồng đứng sau lưng »  Chị Kim Bảng và những người vợ chiến sĩ ngày xưa  rất xứng đáng  được nhận vòng hoa chiến thắng này do phu quân trao tặng lại.
 Trong một bài thơ Những người vợ, người Mẹ Việt nam, tôi đã viết về những người vợ, Việt nam như sau:

« Thời chinh chiến biết bao người vợ trẻ
Nhớ thương chồng trong kiếp sống chinh phu
Hay khổ đau trong cuộc sống ngục tù
Nàng chấp nhận một cuộc đời cô phụ »

 sự hy sinh của những bà mẹ Việt nam :

“Là nam tử sống giữa trong trời đất,
Phải đáp lời sông núi giữ quê hương
Dẫu xót xa, Mẹ phải nén sầu thương
Để cho trẻ an lòng lo việc nước”

Và ai ai cũng phải công nhận rằng:

“Cao quí ấy, phải chăng trời đã phú
Chỉ riêng dành cho phụ nữ Việt Nam
Họ là ai? “Những chiến sĩ vô danh”
Trang sử Việt họ góp phần rất lớn”

 (Thơ Sương Lam)

Màn hội thoại giữa người thuộc thế hệ trẻ, đại diện là cô Nancy Lê và thế hệ cao niên, đại diện là  cựu trung tá Lê Văn Khương là tiết mục mới lạ trong chương trình  hôm nay.  Màn kịch ngắn dỉễn tả lại khí thế anh hùng của các người tù nhân học tập cải tạo, thà chấp nhận cái chết hơn là tố giác bạn bè trốn trại cũng gây cho khán giả một sự nhạc nhiên không ít khi họ thấy chiếc nón cối bộ đội và màu áo vàng của công an xuất hiện tại nơi này.

 Những bài ca hùng tráng khích lệ  người dân Việt Nam dù đang ở hải nghoại xa xăm  cũng phải một lòng tranh đấu dành lại quê hương đã được trình bày một cách xuất sắc bởi ban Hưng Ca Oregon.
 Đặc biệt hơn nữa  các vị hội viên Hội Cao Niên Việt Nam ở Oregon cũng đã hăng hái góp lời ca tiếng hát khi trình bày hợp ca bài hát Quyết Tiến thật là sinh động với sự phụ họa của toàn thể quan khách ngồi trong hội trường.
 Ban tổ chức đã chu đáo lo lắng phần ẩm thực buổi trưa cho quan khách thât đầy đủ với những thức ăn hợp khẩu vị Việt Nam. Năm nay tôi thấy thành phần chủ lực trong buổi lễ là những bạn trẻ đã đến tham dự buổi lễ nhiều hơn các năm trước.  Thật là một điều đáng mừng vì tuổi trẻ Việt nam ở hải ngoại đã bắt đầu có ý thức về trách nhiệm của họ đối với quốc gia dân tộc và đang dần dần thay thế cho thế hệ cha anh tiếp tục sự nghiệp đấu tranh cho tự do, dân chủ và hoà bình thế giới! Lành thay! Tốt thay!
 Người viết ra về sớm hơn chương trình dự định vì phu quân  của tôi không khoẻ trong người sau hai lần phải đến bịnh viện để bác sĩ làm thủ thuật bắn tia laser vào các khối sạn trong bàng quang.  Tôi ra về nhưng biết chắc chắn  sẽ cón nhiều đìều hay lạ, lý thú trong các tiết mục kế tiếp của chuơng trình.

Tôi đã nhiều lần ra ngắm biển ở Oregon. Đứng ở bờ bên này nhìn màu xanh tuyệt đẹp của biển ở xa xa, tôi lại nhớ đến bài thơ Biển và Dân Việt của tôi viết từ năm 1982 khi tôi mới đến Portland. Lúc đó, tôi mới rời xa quê mẹ, nên niềm thương nỗi nhớ về một quê hương mới vừa xa cách là niềm cảm hứng cho các bài thơ của tôi.  Tập thơ Tháng Tư với Nỗi Nhớ Quê Hương của tôi nói lên nỗi niềm tâm sự của một kẻ phải rời xa cha già mẹ yếu, gia đình thân yêu để đi lưu lạc nơi xứ người được ra đời năm 1982 nhờ sự thương mến, giúp đỡ của những người bạn tốt mà tôi mới quen biết ở truờng Portland Community College khi tôi trở lại học đư ờng.  Tập thơ này được tái bản nhiều lần do sự ủng hộ tài chánh của những bạn bè đồng tâm sự như tôi và cũng nghèo như tôi vào lúc ấy.

Nhân đây, tôi cũng xin cám ơn những người bạn trẻ sinh viên ngày nào (đặc biệt, anh Trần Văn Minh, chồng tôi và họa sĩ  Huỳnh Lương Vinh, người  đã vẽ hình bìa và các tranh ảnh trong các tuyển tập thơ của SL) đã cùng tôi thực hiện ước mơ giữ gìn tình tự dân tộc Việt Nam trong tháng ngày sống lưu lạc nơi xứ người.  Tôi cũng xin cám ơn quý thân hữu, quý độc giả đã đọc tâm tình  của tôi được chuyển đạt qua thơ văn và đã cảm thông với tôi.
Xin mời quý bạn nghe tâm sự của người viết qua vài đoạn thơ mà tôi rất thích  nhất trong bài thơ Biển và Dân Việt  như sau:

 Người chỉ biết những con tàu đã đến
 Còn bao nhiêu lạc nẻo hoặc chìm sâu
 Giữa phong ba xanh thẳm chỉ một màu
 Ai đếm được bao nhiêu mồ giữa biển

 Hay là :

« Người đừng hỏi tại sao dân tôi chỉ
 Nụ cười buồn và ánh mắt xa xăm
Hoặc nhiều khi đứng lặng lẻ âm thầm
 Mắt ướt lệ, dáng đau buồn chẳng nói

Biển vẫn đẹp, vẫn hiền lành vô tội
Vẫn màu xanh trong nắng sớm long lanh
Nhưng buồn thay! Biển đẹp ấy lại thành
Vùng tử địa, chôn bao người dân Việt. »


 Thời gian vẫn cứ trôi  qua và con người vẫn còn đau buồn với cảnh sinh tử, biệt ly:

« Bao mươi năm! Cuộc đời dầu đổi khác
Nhưng tấm lòng yêu nước, nhớ quê hương
Và nỗi buồn của kẻ sống tha hương
Vẫn còn đó trong lòng người dân Việt » *SL

Người viết xin thành kính chia buồn cùng những gia đình có thân nhân hy sinh cho tổ quốc hay đã bỏ mình trên bước đường tìm tự do và cầu nguyện cho các hương linh người tử nạn sớm siêu thoát.

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn.

Sương Lam

Bài số 124 Một Cõi Thiền Nhàn




Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm hai mươi bốn (124) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Chủ nhật vừa qua vợ chồng người viết có đến tham dự buổi tiệc họp mặt thường niên tại nhà hàng Hồng Kông Café do ông Nguyễn Quang Trung đại diện ban trị sự Oregon Thời Báo khoản đãi.
 Trong thư mời, mục đích của buổi họp mặt thân hữu này là để nói lên lòng mến mộ, sự quan tâm cùng những ân tình giúp đỡ trước sau của tất cả quý thân hữu, quý anh chị trong ban trị sự, các cộng tác viên đối với sự trường tồn của tờ báo.
Buổi họp mặt trong tình thần hội ngộ gia đình khoảng 30 người không khoa trương rộn ràng nhưng đầy ấp cảm tình thân ái.

 Mở đầu buổi tiệc, Bác sĩ Nguyễn Đức Quang Hoàng, người kế thừa sự nghiệp của sáng lập viên Nguyễn Quang Trung cho biết đây là buổi tiệc thân ái trong gia đình ORTB để cùng nhau rút ưu khuyết điểm và đề nghị những cải tiến để giúp cho tờ báo được phát triển mạnh mẻ hầu đáp ứng nhu cầu phục vụ đồng hương tại Oregon một cách hữu hiệu  hơn.

  Nhiều ý kiến được đưa ra như là:
  • Cần phải giới thiệu sinh hoạt của cá nhân và đoàn thể, cộng đồng tại địa phương.
  • Cần có phóng viên đi săn tin tức các sinh hoạt cá nhân, đoàn thể và cộng đồng.
  • Cần đáp ứng thị hiếu của độc giả về các tiết mục giải trí, điện ảnh, ca nhạc v..v..
  • Cần có người đi chào mời quảng cáo để quỹ tài chánh của tờ báo được dồi dào hơn. Dĩ nhiên phải mướn thêm nguời phụ trách công tác này.
  • Cần gia tăng số báo phát hành vì nhiều độc giả không có được ORTB nếu đi chợ trể và ít nơi có báo ORTB so với các báo khác.
  • Cần giữ vững chủ trương đã đề ra là phục vụ đồng hương và giữ vững lập trường quốc gia dân tộc hơn là chú trọng đến vấn đề thương mại

  • Cần khuyến khích giới trẻ và các cây bút địa phương tham gia cộng tác với các sinh hoạt của tờ báo, của cộng đồng.
  • Cần có những bài vỡ giúp ích thực tiển các vấn đề luật pháp, giáo dục, xã hộiv..v..

Hai sáng lập viên  Nguyễn Quang Trung và Đoàn Kim Bảng trình bày quá trình hoạt động của ORTB bắt đầu từ số ra mắt ngày 6 tháng 4 năm 2002 cho đến nay là đã 10 năm.

Khởi đầu từ lòng nhiệt tình muốn phục vụ đồng hương ở địa phương Oregon nơi các đương sự đã sống về phương diện văn hóa và bảo vệ lý tưởng quốc gia dân tộc, tự do và nhân bản nên các đưong sự quyết tâm thực hiện một tờ báo cho địa phương nhà dù rằng họ chỉ là những sĩ quan trong quân đội chứ không phải là nhà báo, nhà văn chuyên nghiệp. Được sự ủng hộ, giúp đở  của các nhà báo chuyên nghiệp, của các văn nhân thi sĩ, của các cơ sở thương mại, của đồng hương ỏ địa phương  mà Oregon Thơi Báo đã khắc phục được mọi trở ngại, khó khăn buổi đầu tiên và sống mạnh sống vững cho đến ngày nay.
Ban trị sự  ghi nhận mọi đóng góp ý kiến của quý vị có mặt trong ngày hôm nay và  hứa sẽ cố gắng thực hiện những cải tiến đó một cách tốt nhất  hầu phục vụ đồng hương một cách hữu hiệu hơn.
 Mỗi người  có một cảm nhận riêng về giá trị của một tờ báo nhưng bên cạnh lý do tài chánh thì lý tưởng phục vụ công tích với những bài vỡ có giá trị để mở mang kiến thức, giúp đỡ đồng hương về phưong diện an sinh xã hội, luật pháp, sức khỏe, giáo dục, đời sống gia đình, các vấn đề khoa học kỷ thuật, tâm linh, tinh thần một cách thực tiển,  nhất là giữ vững lập trường quốc gia dân tộc, tự do nhân bản, theo thiển ý người viết vẫn là quan trọng hơn cả.

 Người viết ra về sau khi tan tiệc nhưng câu nói “Một ngày là Oregon Thời Báo thì suốt đời vẫn là Oregon Thời Báo” của sáng lập viên Đoàn Kim Bảng  vẫn còn vang dội trong tâm trí của tôi vì tôi nghĩ rằng:  sự kiên trì làm việc phục vụ đồng hương một cách thực tiển, vì tình cảm có thủy có chung của người sáng lập, của ban trị sự,  của  người cộng tác, của các vị giúp đỡ, của các độc giả ORTB  mới là quan trọng,  mới là có giá trị.  Bạn đồng ý chứ?

 Xin chúc cho Oregon Thời Báo vẫn sống mạnh sống khỏe để trở thành tiếng nói của tự do nhân bản, được đồng hương quý trọng vì chủ trương hoạt động tích cực về phương diện văn hoá, khoa học kỹ thuật, và đời sống xã hội tại Oregon.

 Nói chuyện về việc làm báo, viét văn, làm thơ khiến cho người viết nhớ đến một bài viết mà tôi được đọc trên Đại Học Văn Khoa yahoogroups đưới đây, xin đưọc chia sẻ cùng các bạn nhé.


 Hòn sỏi và lời nói...!


1.-  Thả một hòn sỏi vào trong nước: một tiếng bắn toé lên, rồi chìm nghỉm.
Nhưng để lại vô số gợn sóng lăn tăn xoay tròn.
Lan toả từ trọng tâm, tràn ra biển cả.

Thả một hòn sỏi vào trong nước: trong phút chốc bạn lãng quên.
Nhưng có những gợn sóng nhỏ xoay tròn, hoà vào con sóng lớn.
Bạn đã xáo động một đại dương hùng vĩ chỉ bằng một hòn sỏi mà thôi


2.-  Thả một lời nói không tốt, không cẩn trọng: trong phút chốc bay đi.
Nhưng để lại vô vàn gợn sóng lăn tăn xoay tròn, lan toả…
Và không có cách nào lấy lại một khi bạn đã nói ra.


Thả một lời nói không tốt: trong phút chốc bạn lãng quên.
Nhưng có những gợn sóng nhỏ xoay tròn mãi...
Có thể bạn đã làm ứa một dòng nước mắt trên con tim buồn.
Bạn đã xáo động một cuộc đời hạnh phúc chỉ vì những lời nói kia.

3.-  Thả một lời nói vui vẻ và tốt bụng: chỉ trong giây lát chúng bay đi.
Nhưng để lại vô vàn gợn sóng lăn tăn, xoay tròn mãi.
Mang hy vọng, niềm vui, an ủi trong mỗi con sóng xô bờ.
Bạn sẽ không ngờ được sức mạnh của một lời nói tốt bạn cho đi.


Thả một lời nói vui vẻ và tốt bụng: trong giây lát bạn lãng quên;
Nhưng niềm vui dâng tràn, và những gợn sóng reo vui xoay tròn mãi.
Bạn đã làm cho con sóng được vỗ về trong điệu nhạc êm ái.
Có thể nghe thấy trên hàng hải lý từ việc thả một lời nói tốt mà thôi.
                                                             
 (Nguồn:  Sưu tầm tren DHVK group)

 Nhiều độc giả nói với người viết rằng:  “Tuần nào tôi cũng thấy Sương Lam “cười duyên dáng” trên Oregon Thời Báo trông tươi tắn quá!”
 Gần đây nhất, trong bưổi tiệc họp mặt do ban trị sự ORTB khoản đãi, một thân hữu đã nói đùa với tôi: “Xin hẹn em cuối tuần” vì tuần nào người bạn này cũng thấy tôi chào mừng độc giả  mục Một Cõi Thiền Nhàn này với nụ cười trên môi.
 Mèn ơi, nghe thế người viết mừng quá vì ít ra nụ cười của tôi trên báo cũng đã đem lại một chút gì vui vui  cho thân hữu vì khi  bạn nhìn một nụ cười, bạn vẫn vui hơn là thấy cái mặt nhăn nhó, giận dữ của “ông xếp”  hay của “lệnh bề trên”, bạn nhỉ?

 Cũng nhân nói về nụ cười, người viết xin mời bạn cùng tìm hiểu 27 nụ cười dưới đây xem có đúng không nhé?

27 nụ cười

    1- Cười là một thần dược trị được cả bệnh thể xác lẫn bệnh tâm hồn.  
    2- Cười làm cho ta cởi mở bao dung và có một tinh thần lạc quan yêu đời.
    3- Cười làm tăng hồng huyết cầu và lá lách hoạt động tích cực hơn.
    4- Cười làm tăng sinh lực, khiến ta vui vẻ lanh lợi và thêm lòng yêu thương.
    5 -Cười làm cánh cửa cảm thông rộng mở thật dễ dàng với mọi người.
    6- Cười mím, cười nụ, cười ra tiếng làm khuôn mặt chúng ta dễ mến hơn.
    7- Cười làm thư giãn các bắp thịt trên mặt, tan biến những căng thẳng.
    8- Cười làm toàn thân được nhẹ nhàng thanh tịnh, thư thái và an lạc.
    9- Cười giúp ta tránh được tâm trạng cay đắng khổ đau, phản ứng kịp thời.
    10- Cười giúp cho tâm hồn lành mạnh và thêm khả năng sáng tạo mọi việc.
    11- Cười nhiều giúp ta biết tự kỷ có trách nhiệm và thực tế hơn.
    12- Cười nhiều tránh được buồn nản, dễ thành công vì tiếng cười là trí tuệ.
    13- Cười là khoảng cách ngắn nhất giữa hai tâm hồn, là biết nghệ thuật sống.
    14- Cười dễ vui theo cái vui của người khác, hoan hỉ như mình thành đạt vậy.
    15- Cười có thể làm tan di nỗi bực mình, buồn phiền của người đối diện.
    16- Cười giúp ta vui sống hiện tại, quên hết quá khứ và lo lắng về tương lai.
    17- Cười giúp ta trở về với chính mình, tức là thực sự trở về đời sống mới.
    18- Cười có nhiều lợi ích cho ta về sức khỏe, tinh thần và cảm xúc tâm linh.
    19- Cười giúp hồn nhiên tươi sáng,có nhiều khả năng chống lại bệnh tật.
    20- Cười giúp các tế bào loại T trong máu tăng lên, có sức đề kháng mạnh.
   21- Cười làm giảm phong thấp, các khớp xương đỡ bị sưng và chống sưng.
    22- Cười làm giảm các chất hóc môn (cortisone) trong thận, sẽ sống khỏe hơn.
    23- Cười tránh được nhức đầu, đau tim, cao huyết áp và mỡ trong máu.
    24- Cười giúp tống khứ các khí dơ, thêm nhiều dưỡng khí cho bộ não thông minh.
    25- Cười làm tăng máu, chống viêm khớp, làm con người luôn tỉnh táo.
    26- Cười tạo điều kiện cho ánh sáng nội tâm thể hiện, thấu suốt mọi sự vật.
    27- Cười giúp những nét phiền muộn tan biến, gương mặt trở nên tươi trẻ ra.
 
(Nguồn: tài liệu do sư cô Huệ Hương chùa Bửu Hưng chuyển đến.  Cám ơn cô Huệ Hương)

 Dù bạn và người viết không có nụ cười khuynh nước khuynh thành như Bao Tự  hay bí hiểm như nàng Mona Lisa, bạn và tôi  cứ cười lên cho vui với đời một tí nha bạn?


Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn.

Sương Lam

 (Hình ảnh, tài liệu được sưu tầm trên internet hay qua email bạn gửi)

Bài số 123 Một Cõi Thiền Nhàn




Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm hai mươi ba (123) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

 Nhiều thân hữu và độc giả của ORTB  khi đọc Một Cõi Thiền Nhàn của người viết tưởng rằng người viết là một  “thiền gỉả” nên đã hỏi tôi phương pháp Thiền nào là tốt nhất và xin được tôi hướng dẫn về Thiền.
  Người viết đã nhiều lần thành thật trình thưa với quý bạn rằng người viết chỉ là một người đi sưu tầm các tài liệu hay lạ và hữu ích về Thiền trên internet hay qua sách báo đã đọc hoặc qua email bạn gửi đem về đây chia sẻ với quý bạn để chúng ta có một kiến thức về Thiền mà thôi, chứ người viết chưa có phúc duyên là đệ tử chính thức của một Thiền sư nào cả và cũng chưa thực hành Thiền một cách rốt ráo nữa.
Bởi thế tôi không dám đưa ra một ý kiến nào cả mà chỉ biết trả lời rằng: “Nếu muốn tập Thiền một cách có hiệu quả và có lợi ích về tinh thần lẫn sức khỏe, quý bạn cần phải được một vị minh sư tại các tu viện hay thánh đường hướng dẫn rõ ràng và thực hành đúng phương pháp, nếu không thì bạn sẽ bị “tẩu hỏa nhập ma” bây giờ. Bạn nên cẩn thận nhé!

 Cũng nhân nói về Thiền, người viết xin được chia sẻ với quý bạn mẫu chuyện nho nhỏ dưới đây:

Thiền là gì?

Có lần một thiền sinh về thăm thiền viện Tassajara của cố thiền sư Shunryu Suzuki, anh có dẫn theo hai đứa con mình, 6 tuổi và 8 tuổi.
Sau một ngày vui chơi và sinh hoạt với đại chúng trong thiền viện, buổi tối khi sửa soạn cho các cháu đi ngủ, chúng chợt hỏi anh :
“Ba ơi, Thiền là gì?” ?
Anh im lặng suy nghĩ một lúc, rồi nói với các cháu:
“Sáng mai hai con hãy đi hỏi các thầy cô ở đây câu hỏi ấy đi, và rồi kể cho ba nghe!”
Và đây là những câu trả lời mà các em nhận được từ các thầy cô ở thiền viện Tassajara.

Thiền là gì?

Thiền là thấy và hiểu được điều tự nhiên của mọi vật
Thiền chỉ đơn giản là lắng nghe tiếng chim hót mỗi sáng
Thiền là chú ý
Thiền là luôn luôn tử tế với chính mình và mọi người chung quanh
Thiền là khám phá chính ta
Thiền là có mặt trong mỗi giây phút, và làm hết sức mình với một con tim thương yêu
Thiền là một đóa hoa ăn ánh mặt trời
Thiền là tìm một sự an lạc và đồng nhất trong tâm
Thiền là suy nghĩ sáng tỏ
Thiền là không có một cái tôi
Thiền là xây dựng
Thiền là có đôi lúc vui thích và có những lúc không mấy vui thích
Thiền là biết thương yêu những gì đang có mặt.

( Nguồn: sưu tầm trên intenet)

 Người viết xin mời bạn đọc thêm  một tài liệu khác về Thiền  cũng được người viết sưu tầm trên internet đem về đây tóm tắt ý chính như sau:

 Sống thọ hơn 90 tuổi: Tập thiền giản dị
 Sống ở đời chẳng ai muốn đau khổ và ai cũng muốn hạnh phúc .
 Trong cuộc nhân sinh , người ta tìm đủ cách để ngăn ngừa đau khổ hoặc làm vơi đi sự đau khổ, nhưng mục đích chính yếu của người đời vẫn đi tìm hạnh phúc bằng các phương tiện vật chất, không ai nghĩ rằng hạnh phúc là do sự suy nghĩ của chính mình, nói một cách khác hạnh phúc là do tinh thần chứ không phải do thỏa mãn các nhu cầu vật chất.
 Tiến bộ khoa học đã giúp nhiều cho con người trong việc nâng cao đời sống và làm giảm bớt những đau khổ, nhưng những tiến bộ đó rõ ràng là không giảm thiểu được những cái khổ của tuổi già, bệnh tật, nghèo đói, hận thù... Như vậy chỉ có sự rèn luyện tinh thần thì mới làm cho con người vượt thoát được những đau khổ này.
 Một trong những phương cách hữu hiệu để tâm hồn được bình an chính là thực tập thiền. Thiền có công năng giúp thân tâm an lạc, thấy được thực tại của hoàn cảnh và bản thân mình. Chính nhờ cái thấy này mà chúng ta thoát khỏi những ràng buộc và những bất an ở trong chúng ta. Một cách đơn giản chúng ta có thể rèn luyện thân thể bằng nhiều cách: điền kinh, bơi lội, thể dục... để thân thể được khỏe mạnh nhưng chúng ta có làm gì để tập luyện tinh thần chưa? Đầu óc chúng ta luôn luôn suy nghĩ cả ngày lẫn đêm, không bao giờ được ngơi nghỉ, chúng ta không quan tâm chăm sóc đến nó. Đó là điều thiếu sót lớn. Tập thiền có thể là phương pháp tốt nhất để chúng ta tập luyện tinh thần .
 Nhắc đến Thiền chúng ta đều nghĩ rằng việc tập thiền chỉ dành cho người dư ăn, dư mặc, người già nua, người rỗi rảnh và phải có một không gian và thời gian thích hợp cho việc tập thiền. Quan niệm này hoàn toàn không đúng. Thiền có thể tập ở mọi nơi, mọi lúc, không đòi hỏi bất cứ một điều kiện gì ngoài cái ý muốn tập thiền của chính chúng ta. Lâu nay chúng ta nghĩ đến thiền là phải tọa thiền , nhưng thiền còn có nhiều phương pháp khác nhau: thở thiền, đi thiền, nằm thiền, làm việc thiền, nghỉ thiền...
 Tập thiền không cần những lý thuyết cao siêu hoặc thực hành khó khăn mà chỉ cần những phương pháp luyện tập giản dị để di dưỡng tinh thần và điều hòa thân xác
. Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã viết: "Thiền là đem tâm trở về với thân, đem tâm trở về với tâm, để giúp ta thiết lập được thân và tâm trong giây phút hiện tại... Không phải chỉ trong tư thế ngồi thiền ta mới làm được chuyện này. Khi ta giặt áo, tưới rau, lái xe, rửa bát... ta cũng có thể đặt mình trong trạng thái thân tâm nhất như ấy".
Tài liệu này nói về các phương pháp tập Thiền giản dị như sau :
 1.- Chú ý đến hơi thở vào và hơi thở ra.
2.-  Đi bộ. (Thiền hành)
3.- Làm việc phải chú tâm và biết mình đang làm gì.
4.- Nghỉ ngơi thoải mái trong những ngày nghỉ làm.
5.- Thư giãn  bằng cách tập thiền nằm, không suy nghĩ gì hết.
6.- Ý thức trong chánh niệm để cho tâm không bị động do tác động ở bên ngoài.
7.- Cảm xúc khi buồn giận phải trở về với hơi thở chánh niệm.
8.- Sám hối những lỗi lầm đã phạm.
Trong bài nầy tác giả không đề cập đến những pháp thiền cao như tọa thiền, đòi hỏi hành giả phải khổ luyện công phu mà chỉ nêu lên một vài phương pháp tập thiền giản dị mà mọi người đều có thể thực hành được.
Thiền là giữ tâm tỉnh táo, linh động để tập trung nhìn sự vật hiện hữu rõ ràng như nó là, phát triển lòng nhân ái, biết mình là ai, ở đâu và đang làm gì.
 Trong bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta đều phải ý thức một cách rõ ràng các hành động của chúng ta. Trong việc làm, chúng ta cũng chỉ chú tâm vào việc mà chúng ta đang làm như ăn thì chỉ biết ăn không nghĩ đến thị trường chứng khoán trồi sụt , nghe nhạc thì không càm ràm con cái , lái xe thì phải chăm chú lái không bực dọc vì một vết trầy của một chiếc xe nào đó mới vừa chạm phải ...Trong cảm xúc chúng ta phải biết tiết chế các các cảm xúc mạnh bằng cách xem các cảm xúc đó (giận hờn, thù ghét, đau khổ ....) như là một đối tượng để quan sát. Thực hiện đúng các điều trên là chúng ta đã thực hành được thiền và chúng ta sẽ được thảnh thơi, an lạc.
(Nguồn: trích trong Tin Tức Cao Niên)
 Riêng đối với người viết thì nếu có thêm tinh thần lạc quan trong cuộc sống cũng là một cách giúp ta sống vui sống khỏe bên cạnh các phương pháp tập Thiền trong tĩnh lặng và giản dị nói trên.  Bạn đồng ý chứ?
 Người viết xin mượn bài thơ vui dưới đây để làm kết luận cho câu chuyện tâm tình hôm nay, bạn nhé.
 Lo Lắng
Có hai chuyện phải lo lắng:
Hoặc là bạn khỏe mạnh hoặc bạn bị đau.

Nếu khỏe mạnh, thì chẳng có gì phải lo lắng
Nếu bị đau, thì có hai điều phải lo lắng:
Hoặc sẽ được bình phục hoặc sẽ chết.

Nếu đưọc bình phục, thì chẳng có gì phải lo lắng.
Nếu bị chết, thì có hai điều phải lo lắng.
Hoặc lên thiên đàng hoặc xuống địa ngục.

Nếu lên thiên đàng, thì chẳng có gì phải lo lắng.
Nếu xuống địa ngục, thì sẽ bận tíu tít bắt tay bạn bè cũ,
còn thì giờ đâu nữa mà lo với lắng...
Thế thì tại sao bạn phải lo???

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn.

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi)