You tube
Chào quý bạn,
Đây là bài thứ tám mươi lăm (85) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong
khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo
Tình cảm kính yêu cha mẹ là một tình cảm thiêng liêng, cao cả
mà mỗi người trong chúng ta ai ai cũng trân quý. Đạo đức văn hoá Việt Nam đã dạy cho
con trẻ phải biết kính yêu cha mẹ ngay từ
thuở còn thơ qua câu ca dao, tục ngữ dưới đây:
Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy
ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Hoặc là :
Tu đâu
cho bằng tu nhà
Thờ cha kính
mẹ mới là chân tu.
Các bậc thành nhân
đã để lại nhiều lời dạy như sau:
« Phụ bất từ,
con bất hiếu »
(Cha không hiền, con không hiếu)
Khổng Tử
Hay là:
“Cha mẹ không thương con: lỗi đạo làm người
Con không thương cha mẹ: lỗi đạo làm con”
Mạnh Tử
Tuy nhiên trong văn
chương nghệ thuật và trong đờì sống thực tế hình như chúng ta thương Mẹ nhiều hơn. Chúng ta đã đọc, đã nghe, đã xem nhiều tác phẩm
ca tụng công ơn và bài tỏ sự quý yêu Mẹ nhiều hơn là Cha. Có thể là vì mẹ gần gủi, bao dung, dịu dàng, hy sinh chăm sóc con cái nhiều hơn người cha lúc nào cũng nghiêm khắc,
lạnh lùng, không biểu lộ tình cảm thương yêu con cái nhiều bằng người mẹ hay chăng?
Nhất là trong thời gian chiến tranh, người Cha là những chiến sĩ can trường phải
rờì bỏ gia đình xông pha nơi trân mạc để bảo vệ đất nước hay phải sống khổ cực
trong các trại học tập cải tạo cho nên đàn con chỉ biết trông cậy vào sự bảo bọc,
vào đội tay yếu gầy đầy tình yêu thương của người mẹ mà thôi:
“Thời chinh chiến biết bao người vợ trẻ
Nhớ thương chồng trong kiếp sống chinh phu
Hay khổ đau trong cuộc sống ngục tù
Nàng chấp nhận một cuộc đời cô phụ
Cao quí ấy, phải chăng trời đã phú
Chỉ riêng dành cho phụ nữ Việt Nam
Họ là ai ? Những chiến sĩ vô danh
Trang sử Việt họ góp phần rất lớn”
(Nguồn: Trích
trong Chiến sĩ vô danh- Thơ Sương Lam)
Thật đáng thương cho những người Cha Việt Nam của thời
chinh chiến quá, phải không Bạn?
Mặc dầu thế, tình thương yêu và tầm quan trọng
của ngưòi Cha trong đời sống của con cái vẫn cao quý như tình của người Mẹ vì
chúng ta vẫn còn nhớ câu ca dao:
“Còn Cha gót
đỏ như son
Một mai cha mất, gót son lấm bùn”
Hay là:
“Mẹ dạy thì con khéo, bố dạy thì con khôn”
Riêng đối với
cá nhân người viết, tôi vẫn tâm tâm niệm niệm rằng:
“Mẹ là hoa cho đời thêm hương sắc
Để cho con thấy vẻ đẹp cuộc đời
này
Cha là chim giang đôi cánh tung bay
Cho con biết có trời cao đất rộng”
(Nguồn: Một lời cho Cha- Thơ Sương Lam)
Cha tôi tuy không thuộc hàng cao sang quyền quý, không chức trọng
tài cao nhưng luôn luôn thương yêu, dạy bảo nghiêm khắc chúng tôi sống thế nào
cho trên thuận với thiên lý, dưới hòa với nhân đạo của đạo làm người.
Người viết vẫn còn nhớ lúc tôi còn là học sinh trường nữ
trung học Gia Long, mỗi lần tôi thức khuya học thi trung học đệ nhất cấp, tú tài
1, tú tài 2 (lớp 12 bây giờ) hay tốt nghiệp QGHC là cha tôi thường nhắc nhở mẹ
tôi phải nấu thức ăn bổ dưỡng cho tôi để tôi có đủ sức khỏe học hành giỏi dắn. Một người cha nghiêm khắc trong cách dạy dỗ
con cái trong đời sống thường nhật nhưng vẫn để ý quan tâm lo lắng thương yêu
con cái như vậy, thế mới biết thâm tình phụ tử sâu đậm như thế nào, bạn nhỉ?
Rồi vận nước đổi
thay, chúng tôi phải từ biệt cha già mẹ yếu tìm đường vượt biên để cho con cái
chúng tôi được hít thở không khí tự do nhân bản nơi xứ người. Còn nỗi khổ đau nào hơn khi cha mẹ già phải
lo lắng cho đàn con ra đi lênh đênh trên biển cả không biết sống chết ra
sao? Không biết người ở lại quê nhà hay
kẻ ra đi tìm tự do, ai đau khổ hơn ai? Nhờ ân trên gia hộ, chúng tôi đã đến được
bến bờ tự do một cách an lành và bắt đầu cuộc đời mới nơi xứ người với hai bàn
tay trắng.
Tôi vẫn nhớ mỗi lần vợ
chồng chúng tôi về thăm gia đình, có những ngày chúng tôi đi chơi về khuya nhưng
cha mẹ chúng tôi vẫn ngồi đợi cửa trông đón chúng tôi về rồi mới an tâm đi ngủ.
Hình ảnh ông bà cụ già ngồi đợi cửa trông con, ai trông thấy mà chẳng xúc động đau
lòng. Dù con cái đã trưởng thành, mẹ cha nào cũng vẫn lo lắng, thương yêu con
như thuở con còn bé dại. Mẹ tôi qua đời ở
tuổi 76 và cha tôi quy tiên ở tuổi thượng thọ 99. Đã 23 năm qua kể từ ngày mẹ tôi mất, cha tôi
vẫn một lòng chung thủy với mẹ của tôi dù lúc sinh tiền, cha tôi là một người đào
hoa bay bướm đã làm mẹ tôi đau buồn không ít.
Tôi vẫn nhớ, mỗi lần tôi về thăm cha tôi, khi ăn cơm, lúc nào tôi cũng
thấy cha tôi dành sẵn một chén cơm và một đôi đủa y như thể mẹ tôi vẫn còn sống
cùng ngồi ăn cơm với người. Tôi đã học được một bài học thủy chung trong
tình chồng vợ nơi người cha già đáng kính này.
Đã bao lần xuân hạ
thu đông đến với thành phố hoa hồng Portland
an lành hạnh phúc ở nơi đây, tôi thấy mùa nào cảnh sắc cũng đẹp, cũng hữu tình.
Nhưng riêng thiển ý, có lẻ Tháng Năm có Ngày Lễ Của Mẹ và Tháng Sáu có Ngày Lễ
Của Cha là những tháng đẹp nhất trong năm vì ít ra trong hai tháng này, người con đã dành được ít
phút giây để tưởng nhớ đến cha mẹ dù cha
mẹ đã già yếu hay vẫn còn trẻ tuổi, dù cha mẹ đã qua đời hay vẫn còn sinh tiền. Văn hoá Tây Phương vẫn có cái hay cái đẹp của
Tây Phương và văn hoá Đông Phương vẫn có cái hay cái đẹp của Đông Phương. Trái tim tình cảm gia đình ở nơi nào cũng giống
như nhau một khi nước mắt và máu đào vẫn mặn hơn nước lã, phải không bạn?
Ở Việt Nam không có ngày lễ vinh danh đặc biệt dành cho người
Cha mà chỉ có ngày lễ Vu Lan của Phật Giáo dành để tưởng nhớ đến người mẹ đã
qua đời qua sự tích báo hiếu của Đức Mục Kiều Liên muốn cứu độ mẹ già là bà
Thanh Đề với nghi lễ ngày Rằm tháng Bảy xá tội vong nhân nhưng ở Mỹ lại có những
ngày dành cho cả Cha lẫn Mẹ.
Xin cám ơn bà Ann Reeves
Jarvis đã tranh đấu cho Ngày Lễ Của Mẹ (Mother’s Day) được công nhân chính thức năm 1914 và bà
Sonora Smart Dodd đã tranh đấu cho Ngày Của Cha (Father’s Day) đựợc công nhận chính thức
năm 1972 là những ngày lễ quốc gia nơi xứ Mỹ.
Chúng ta sống ở nơi nào
thì cũng cần hòa nhập văn hóa hay đẹp ở nơi ấy, bạn đồng ý chứ? Công ơn sinh thành dưỡng dục của Mẹ lẫn Cha
phải được vinh danh, tưởng nhớ như nhau.
Nhiều người Việt nơi hải ngoại ngày nay cũng ăn mừng Ngày của Mẹ và Ngày của Cha như cư dân sở tại. Chúng tôi rất trân quý hai ngày lễ này vì đây
cũng là dịp để gia đình bé nhỏ của chúng tôi có thêm dịp để sum họp, để chia sẻ
niềm vui và thương yêu nhau nhiều hơn nữa.
Gia đình chúng tôi đã có một ngày vui trong Ngày Của Cha Chủ Nhật 19 tháng
Sáu vừa qua. Vui quá!
Một niềm vui khác đến với cá nhân người viết trong Ngày Của
Cha năm nay là tâm tình trong bài thơ Bài Tình Thơ Tháng Sáu của SL để vinh
danh cha tôi nói riêng, những người cha dù già hay trẻ nói chung, đã được những
người bạn đồng tâm cảm với tôi thực hiện thành một PPS Tình Cha dựa theo ý thơ
của SL với lời nhạc của nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiển
được trình bày qua giọng ca của Phong Thu do Duy Hân thuộc DungLac.org thực hiện PPS này.
Quý vị nghệ sĩ nói trên mà
SL chưa hề quen biết hay gặp mặt đã thực hiện PPS này hay hơn, cảm động hơn, tình
cảm hơn nguyên tác bài thơ của SL vì hình ảnh của người Cha rất linh động đủ mọi
thành phần, lời nhạc, giọng ca thật là trữ tình, du dương, nhẹ nhàng như lời ru của mẹ, nên dễ nhớ, dễ thuộc, dể
hát, dễ đi vào trái tim tình cảm của mọi người hơn là khi đọc bài thơ của
SL. Xin cám ơn những người bạn mới mà SL chưa bao giờ biết mặt này
đã chuyên chở ý tình của SL đến với bạn bè cùng tâm cảm.
Xin mời quý bạn cùng với tôi
vinh danh người cha của chúng ta qua PPS Tình Cha đã được phổ biến rông rãi qua
link dưới đây nhé:
PPS này cũng đã được đưa lên You Tube của anh
Trần Năng Phùng thuộc Đại Học Văn Khoa yahoogroups qua link: http://www.youtube.com/watch?v=pHET0tJmUBI&feature=email
Thế mới biết những tình cảm thiêng liêng cao quý của Me Cha
bao gìờ cũng làm xúc động những trái tim tình cảm không phân biệt tôn giáo, giới
tính, chủng tộc, tuổi tác, phải không bạn?
Xin mời quý bạn cùng ngâm nga bài hát Tình Cha tuyệt diệu này
qua link dưới đây
Happy Father’s Day
Chúc các
bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi
Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua
điện thư bạn gửi-ORTB 479 6-242011)
Xin mời xem hình ảnh bản nhạc Tình Cha- Nhạc Nguyễn Văn Hiển- Ý Thơ Sương Lam dưới đây: