Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Bài số 101 Một Cõi Thiền Nhàn


 http://i86.photobucket.com/albums/k88/suonglam_2006/MotCoiThienNhan/MotCoiThienNhanSLPortland.jpg

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ một (101) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Ngưòi xưa thường nói: “Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định” người viết tạm hiểu là “Mỗi một miếng ăn miếng uống, mỗi một sự việc nào cũng đều đã được trời định sẵn trước rồi”.
Tôi cũng lại nghe nói: “Tu một trăm năm mới được đi chung một chiếc thuyền.  Tu một ngàn năm mới nên duyên chồng vợ”
 Mèn ơi!  Không biết các câu nói trên có đúng không, chứ khi xem phim kiếm hiệp Hồng Kông hay phim tình cảm xã hội Đại Hàn, bạn và tôi thường nghe những nhân vật chính trong phim khi gặp cảnh trái ngang, trắc trở thường hay nói “Xin hẹn lại kiếp lai sinh”  hoặc là  “Xin hẹn lại kiếp sau  để chúng mình gặp lại nhau”,  chứ đâu cần phải chờ  đến một trăm năm để được cùng đi chung một chiếc thuyền, hay một nghìn năm để được cùng làm đám cưới nên duyên chồng vợ. Lâu quá trời!

Người viết dài dòng văn tự để mở đầu câu chuyện cho vui mà thôi chứ người viết là một Phật tử nên luôn luôn tin tưỏng mọi việc trên đời đều là do duyên nghiệp  mà ra.

 Có những thuận duyên và cũng có những nghịch duyên.  Nếu gặp thuận duyên thì vui vẻ, hòa hợp, thương mến nhau.  Nếu gặp nghịch duyên thì buồn phiền, chia rẻ, oán ghét nhau.  Nếu chúng ta cùng gieo duyên lành thương yêu, quý mến nhau thì chúng ta sẽ được cùng nhau sống chung hoà bình vui vẻ, tâm ý hòa hợp.  Nếu chúng ta lở tạo nghiệp xấu do tham, sân, si thì chúng ta sẽ sống trong chiến tranh thù hận, oán ghét nhau.  Chúng ta ai cũng muốn yêu thương và được yêu thương cả, nhưng vì các ác nghiệp tham, sân, si, mạn, nghi, ác, kiến kia đã dẫn dắt chúng ta làm những điều sai trái, tạo nên những ác nghiệp và những nghịch duyên làm cho ta phải sống “Khổ” như nhà Phật đã dạy.

 Xét lại trong thân tình gia đình cha mẹ, con cái, anh chị em, thân nhân của chúng ta, tại sao có cha mẹ may mắn có phúc có con cái hiếu để thương yêu giúp đỡ cha mẹ, lại cũng có cha mẹ bất hạnh vô phúc gặp con cái bất hiếu gây phiền buồn đau khổ cho mẹ cha? Có gia đình anh chị em hòa thuận nhau nhưng cũng có gia đình anh chị em ghét bỏ nhau?

 Nhiều người cho rằng tiền bạc, vật chất đã tạo nên sự thương yêu hay oán ghét đó.  Điều này chưa hẵn là đúng vì cũng có nhiều gia đình giàu sang, danh vọng đầy đủ nhưng vẫn sống không có hạnh phúc, vẫn oán ghét thù hận nhau. Đời sống của những gia đình thuộc hoàng gia quý tộc Anh Quốc hay của nhiều quốc gia khác trên thế giới đã cho ta thấy điều này là sự thật.  Bên cạnh những giá trị của vật chất, tiền bạc, còn có giá trị của tình cảm, tâm linh, đạo đức nữa. Nhiều khi những giá trị tình cảm, tâm linh, đạo đức  này lại có ảnh hưởng nhiều, lại quyết định  cả cuộc đời của bạn và tôi. Bạn có đồng ý chăng?

Riêng cá nhân người viết, nhờ có phúc lành được gieo duyên với Phật pháp, trải qua bao sóng gió của cuộc đờì và theo với tuổi đời, trong hạnh phúc hay trong đau khổ, người viết  chấp nhận những gì đã xãy ra trong cuộc đời  của mình, cố gắng tu tập hạnh lành, tránh làm việc ác, như người viết đã tâm tình trong bài viết “Âu cũng là duyên nghiệp” trước đây của SL.
Và cũng với tâm ý đó, người viết đã cố gắng “Do the best I can” trong việc tạo niềm vui cho mình, cho người để chúng ta sống cuộc đời an vui, tươi đẹp hơn trong cõi hồng trần. 

Nhờ duyên lành, người viết đã lập được khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn để tâm tình,  để chia sẻ những gì người viết biết được, đọc được, sưu tầm được qua sách vỡ, qua internet, qua email bạn gửi để chúng ta cùng có được một niềm vui nho nhỏ trong ngày.  Dĩ nhiên sự hiểu biết về Phật pháp, về thiền định, về khoa học kỹ thuật, về văn học nghệ thuật, về nhiều vấn đề khác nữa của người viết rất giới hạn vì có những bậc cao minh thức giả  khác hiện đang có mặt ở nơi đây, nhưng họ “không” hay “chưa” xuất hiện  mà thôi. Chúng ta hãy chờ họ xuất hiện nhé.  Mong thay!

Người viết chỉ xin làm:

“Tôi xin làm đốm lửa.
 Một đốm lửa nhỏ thôi.
 Sưởi ấm tình cô lữ
 Nơi xứ lạ quê người

Mộng tầm thường bé nhỏ
Làm đốm lửa, vầng mây
Làm thuyền xưa, hoa nụ,
Chấm phá bức tranh quê »

(Thơ Tôi Xin Làm của Sương Lam)

Được tâm tình với thân hữu, với độc giả bốn phương, nhất là  với quý vị cao niên ở Portland  là niềm vui trong ngày mà người viết đã chọn.
 May mắn thay, có những thuận duyên đã đến với người viết trong khi phụ trách mục Một Cỗi Thiền  Nhàn này. SL xin kể cho bạn nghe nhé.

1. Thứ nhất là ban điều hành  ORTB đã cho phép SL được « khẩn hoang lập ấp »  trong giang sơn của ORTB, nhờ thế  SL có được một khu vườn nho nhỏ MCTN ở trang 35 của ORTB (số đặc biệt này dễ nhớ lắm đấy). Quý vị này  luôn luôn dành mọi sự ưu ái đặc biệt để SL được tự do canh tác khu vườn này trong suốt 2 năm qua. Xin cảm tạ lòng ưu ái  của ban điều hành ORTB.

2.  Thứ hai là «phu quân» của người viết, tuy không phải là người thuộc giới  «văn thơ nghệ sĩ», nhưng vẫn âm thầm ủng hộ và khích lệ cho «nội tướng» của mình đi làm những việc thiện lành, đem niềm vui nụ cười đến cho mọi người trong lúc «tuổi không còn trẻ nữa» Nói vậy chứ SL phải  «an viêc nhà» xong rồi mới đi «lo việc thiện hạ » được để không bị ông xã  «càm ràm». Xin cám ơn «tướng công».

3. Thứ ba là độc giả bốn phương trên «cõi ảo internet» và quý vị  nam nữ cao niên ở  «cõi thật Portland»  đã đón nhận và chịu khó theo dõi tâm tình của SL trên ORTB hằng tuần.  Có nhiều cụ bà, nhiều cụ ông trong khi đi chợ mua sắm, ăn uống, hay đi sinh hoạt cộng đồng đã đến gặp người viết và nói lên lời ái ngữ, khích lệ tinh thần người viết. Thật rất cảm động. Thật rất vui mừng. Xin cảm ơn quý vị độc giả mục MCTN.

Trong tuần qua, một độc giả  tên là Cao niên Rose City (thú thật người viết không biết vị này là ai) đã nói lên những cảm nghĩ cuả Cụ qua bài thơ Cám Ơn dưới đây được đăng trong ORTB số496 ngày 21-10-2011, đã làm cho người viết hết sức cảm động vì đã có người cảm thông được tâm ý cuả tác giả mục MCTN này.
  Xin cụ Cao niên Rose City và quý bạn  cho phép  SL đưọc chia sẻ niềm vui này đến với quý độc giả  ORTB qua bài thơ Cám Ơn của Cụ Cao niên Rose City  và bài thơ đáp họa của SL nhé để chúng ta cùng vui chung với nhau. Trân trọng cám ơn Cụ và quý bạn.
Cám Ơn

Cao niên lảnh hội Cõi Thiền Nhàn
Năm tháng cuối đời vẫn lạc quan
Sau cuộc tương tàn còn sống sót
Qua cơn hồng thủy vẫn an khang
Sống vui sống đẹp thôi phiền não
Hiểu Đạo hiểu Đời dứt trái oan
Nghiên cứu sưu tầm không mệt mỏi
Cám ơn người viết Cõi Thiền Nhàn

Cao niên Rose City, Thu 2001

SL xin đáp họa lại bài thơ  Cám Ơn của Cụ Cao Niên, Rose City
Kính cảm tạ Cụ - SL

Cám ơn người ghé Cõi Thiền Nhàn
Cùng một tâm hồn, một cảm quan
Vô ngã, vô thường không bận trí
Có không, không có vẫn an khang
Cuộc đời phiền não thêm chi nữa
Trần thế an vui, bớt trái oan
Chia sẻ niềm vui, tâm tĩnh lặng
Bạn, tôi vui với Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

 Để làm vui lòng quý thân hữu và độc giả muốn đọc lại những bài viết MCTN và các bài viết cũ của SL đã được đăng  trong ORTB trước đây, SL đã cố gắng thực hiện một Blogspot  và một website với danh mục Một Cõi Thiền Nhàn và SươnglamPortland. SL sẽ cập nhật hóa mỗi khi có bài viết mới.
Xin mời quý thân hữu và quý độc giả tìm đọc lại các bài viết này trong Blogspot và trang nhà của Sương Lam qua link dưới đây:



Người viết xin mượn câu chuyện Thiền ngắn ngắn dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình  hôm nay, bạn nhé..

Thiên Đàng

Một đệ tử bị ám ảnh bởi ý nghĩ về cuộc sống sau khi từ trần; Minh Sư nói với anh: "Tại sao con phải mất thời giờ nghĩ tới thế giới bên kia?"
 "Nhưng có thể nào không nghĩ tới được sao?”
 “Được chứ.”
 “Như thế nào?”
 “Bằng cách sống trên thiên đàng, ngay tại bây giờ và nơi đây.”
 “Và thiên đàng ở đâu?”
 “Ở tại nơi đây và bây giờ."
(Nguồn: Trích trong Một Phút Minh Triết với Anthony de Mello)

 Giây phút được sống trong hiện tại với cái tâm an bình, với cái tình thân ái có phải là đang sống ở thiên đàng không?  Bạn nhỉ?

 Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửoRTB497-10-29-2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét