Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

bài số 133 Một Cõi Thiền Nhàn



Tâm TìnhTháng Bảy

Chủ nhật 7-1-2012 là ngày mà  đa số quý ông Việt Nam ở Mỹ cũng như ở nhiều quốc gia trên thế  giới háo hức đón coi trận đấu chung kết giải vô địch bóng đá Âu Châu Euro 2012  giữa hai đội tuyển Ý Đại Lợi và Tây Ban Nha.

 Phe  “nam tử” Á Châu  “mê” xem đá banh hơn là các môn thể thao khác.  Mọi sinh hoạt của mấy ông trong ngày có trận chung kết này hình như  phải tạm ngưng lại vì quý ông mãi mê dán mắt vào màn ảnh máy truyền hình hồi hộp  theo dỏi trận đấu.
 Các quán cà phê là nơi quy tụ đông đảo khán giả nhất. Chắc chắn sẽ có những lời “bàn loạn”, những câu “chửi thề”, những tiếng la hét, vỗ tay vang lên ầm ỉ mỗi khi có một cú banh lọt lưới.

  Người viết tuy không hâm mộ môn thể thao này lắm nhưng cũng đã cùng “phu quân” theo dõi trận đấu chung kết Euro 2012,  hồi hộp xem  đội tuyển nào sẽ là kẻ chiến thắng?   Dĩ nhièn là chúng tôi xem qua màn ảnh tivi ở nhà cho “tiện việc sổ sách”.  Cũng vui thôi!

Tôi thì chẳng biết chút gì về luật lệ đá banh cả nên chỉ bìết la lớn vỗ tay khen thưởng mỗi lần thấy đội tuyển Tây Ban Nha đá lọt lưới phía sân nhà đối thủ và thấy tội nghiệp cho ông thủ môn Ý Đại Lợi  không chụp được trái banh mà thôi.  Cuối cùng  đội  tuyển Tây Ban Nha đã chiến thắng vẻ vang, đánh bại đội tuyển Ý Đại Lợi với tỷ số 4-0.

Như vậy, đội Tây Ban Nha đã lập kỷ lục là đội banh lần đầu tiên trong lịch sử túc cầu thế giới thắng 3 giải lớn liên tục: Euro 2008, World Cup 2010, Euro 2012.
 Các cầu thủ Tây Ban Nha reo hò, ôm nhau mừng rở, cười to hớn hở bao nhiêu thì các cầu thủ Ý Đại Lợi đau buồn thẩn thờ, khóc lóc áo nảo bấy nhiêu sau khi trận đấu kết thúc.

Thế là có kẻ thua người thắng. Thế là có kẻ khóc người cười! Trong bất cứ những cuộc tranh đua nào cũng thế.
Trước đó hai ngày, đội tuyển Ý Đại Lợi vui cười hớn hở sau khi thắng đội tuyển Đức thì hôm nay lại lặng im đau buồn khi bị thất bại dưới tay đội Tây Ban Nha với một tỷ số thua trận thật là thê thảm.  Điều này đã làm cho người viết lan man nghĩ đến câu nói của người xưa:   “Cao nhân tắc hữu cao nhân trị” tạm hiểu là “mình giỏi thì cũng có kẻ khác giỏi hơn mình nữa  đấy”  nên đừng có vội mừng, tự cao tự đại nha bạn!

Chúng ta cũng đừng quên rằng cuộc đời là những sự tranh đua, giành giật. Kẻ chiến bại hôm qua có thể là kẻ chiến thắng ngày mai nếu có lòng kiên nhẫn, học tập từ sự thất bại của mình, thay đổi phương thức làm việc, đoàn kết, trau dồi luyện tập thì có thể trở thành kẻ chiến thắng ngày mai.  Còn như kẻ chiến thắng hôm nay nếu cứ “ngủ yên trên chiến thắng”, tự phụ. chia rẻ, lơ là lười biếng tập luyện thì cũng có thể trở thành kẻ chiến bại ngày mai. Bạn  đồng ý chứ?

 Theo tin tức báo chí thì ở Việt Nam có những cuộc đánh cá về hai độ thắng thua rất lớn.  Có những màn cầm cố  đồng hồ, xe cộ, nhà cửa, giết cha mẹ để xin tiền đánh cá độ, nhảy lầu tự tử,  người chồng vì thua cá độ, nợ nần chồng chất, không có tiền trả nợ nên đã quẩn trí giết cả vợ con rồi tự tử chết theo v..v..
 Thật là vô minh! Thật là đáng thương!

 Nhà Phật đã dạy: Con người vì Tham, Sân Si mà đau khổ triền miên, sinh tử luân hồi  trong cuộc đời trần thế.

“Trong cuộc sống chuyện thế gian lành dữ
Một chữ Tham khiến bao kẻ vô tâm
Ngày qua này tạo thêm những lỗi lầm
Qua năm tháng tạo thành bao nghiệp ác

Nghiệp ác ấy theo ta qua kiếp khác
Như bóng hình, như nhân quả chẳng sai
Chuyện trả vay, vay trả, tiếp tục hoài
Nơi trần thế ta luân hồi muôn kiếp”

                                                                                                                                                                    
 (Thơ Sương Lam)

 Chuyện đá banh kể như đã chấm dứt khi đội bóng Tây Ban Nha trở về xứ sở được đón tiếp tưng bừng và cả nước đang ăn mừng chiến thắng. Chúng ta đang chờ đợi một cuộc so tài hào hứng World Cup 2014 sẽ tổ chức ở Brasil.  Bạn cứ “wait and see”  nhé.

 Bây giờ người viết xin  được tâm tình với Bạn về Tháng Bảy ở xứ Mỹ.

Tháng Bảy đến với ngày lễ hội lớn của nước Mỹ.  Đó là Ngày Mừng Độc Lập July 4th.
Người Việt chúng ta ở xứ Mỹ cũng hoà nhập vào niềm vui đó.
Dầu chung vui với những người bạn Mỹ nơi quê hương mới, chúng ta vẫn nhớ về những hình ảnh, những kỷ niệm dấu yêu của những ngày xa xưa cũ.

Người viết  xin đưọc chia sẻ tâm tình với quý bạn qua bài thơ " Bài Tình Thơ Tháng Bảy" dưới đây.   Hy vọng rằng đó cũng là cảm nghĩ của quý Bạn.

Chúc quý anh chị Một Ngày Lễ đưọc nghỉ ngơi vui vẻ, an lành nhé.

Bài Tình Thơ Tháng Bảy

Đã bao năm tôi sống nơi xứ lạ
Đã bao lần Tháng Bảy ngắm pháo bông
Sáng rực trên không, tôi tự nhủ lòng:
Hãy cùng người chào mừng Ngày Độc Lập

Khắp mọi nẽo đường niềm vui tràn ngập
Chốn thanh bình sống hạnh phúc bình an
Họ mở vòng tay với trái tim vàng
Đón nhận chúng tôi trong tình yêu nhân loại!

Con tôi lớn lên công thành danh toại
Nơi xứ người thở không khí Tự Do
Còn nhớ hay quên lời Mẹ dặn dò:
“Việt Nam vẫn là quê hương con đó!”

Ở nơi ấy có thôn làng bé nhỏ
Đồng lúa vàng, bụi chuối, tiếng ầu ơ
Có dáng Ngoại già tựa cửa trông chờ
Đàn con cháu phương xa về thăm viếng

Tôi vẫn nhớ hôm nao ngày đưa tiển
Kẻ ra đi mắt ứa lệ tuôn tràn
Người ra về lòng lo lắng hoang mang
Chuyện vượt biển rủi may ai biết được?

Tôi đã đến xứ người đầy ơn phước
Của Phật Trời, của ân đức Mẹ Cha
Đã đến nơi đây tôi mới hiểu được là
Hai chữ Tự Do đong đầy nước mắt!

Mấy chục năm rồi tôi đây góp mặt
Cùng góp vui hoặc lặng lẽ chia buồn
Với người dân nơi xứ lạ tha hương
Trái tim nhỏ tôi chia đều hai nữa

Một nữa mảnh tôi thành tâm nguyện hứa:
“Vẫn dành cho nơi cố quốc thân yêu”
Một nữa kia, tôi xin nguyện một điều:
“Đền ân nghĩa người dân nơi xứ lạ.”

Sương Lam

Chúng ta có thể học được nhiều bài học rất hay qua một câu chuyện kể đọc được trong sách vở hay được sưu tầm trên internet.
 Mời bạn cùng đọc với người viết mẫu chuyện dưới đây  để tìm hiểu ta sẽ học được gì qua mẫu chuyện này

Con Chim Trong Bàn Tay

Người Ba Tư có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:

Ngày xưa, tại quảng trường của một thành phố nọ, có một nhà hiền triết xuất hiện
và tuyên bố giải đáp được tất cả mọi thắc mắc của bất cứ ai đến vấn kế.
Một hôm, giữa đám người đang say mê lắng nghe nhà hiền triết, có một mục tử
từ trên núi cao đến. Nghe tiếng đồn về sự thông thái và khôn ngoan của nhà hiền triết, anh muốn chứng kiến tận mắt, nghe tận tai và nhất là để hạ nhục nhà hiền triết giữa đám đông.
Anh tiến đến gần nhà hiền triết, trong tay bóp chặt một con chim nhỏ. Anh đặt câu hỏi như sau: "Thưa ngài, trong tay tôi có cầm một con chim. Ngài là bậc thông thái biết được mọi sự. Xin ngài nói cho tôi biết con chim tôi đang cầm trong tay sống hay chết?"

Nhà hiền triết biết đây là một cái bẫy mà người mục tử tinh ranh đang giăng ra.

Nếu ông bảo rằng con chim đang còn sống, thì tức khắc người mục tử sẽ bóp cho nó chết trước khi mở bàn tay ra. Còn nếu ông bảo rằng con chim đã chết thì lập tức con người khôn manh ấy sẽ mở bàn tay ra và con chim sẽ bay đi.

Sau một hồi thinh lặng, trước sự chờ đợi hồi hộp của đám đông, nhà hiền triết mới trả lời như sau: "Con chim mà ngươi đang cầm trong tay ấy sống hay chết là tùy ở ngươi. Nếu ngươi muốn cho nó sống thì nó sống, nếu ngươi muốn cho nó chết thì nó chết".
 
(Nguồn: Phật Học Tịnh Quang Canada)

Theo thiển ý, chúng ta là người quyết định cuộc đời của chúng ta.   Hạnh phúc hay đau khổ, đa phần là do ta quyết định nhiều hơn là do sự giúp đỡ của người khác, mặc dầu đôi lúc rất cần. Nếu ta muốn sống hạnh phúc, sung sướng thì ta phải cố gắng học tập, khắc phục mọi trở ngại, mọi nghịch cảnh, mọi cám dỗ, sống thương yêu và cư xử tốt với mọi người, làm chuyện thiện lành, tự tạo cho mình những nghiệp duyên tốt đẹp thì chúng ta sẽ được thành công, sẽ sống  hạnh phúc, an lành,  Bằng ngược lại thì chúng ta sẽ cảm thấy bất an, đau khổ.  Người viết cũng hưòng hay tự bảo mình:  “Do the best I can” trong bất cứ việc gì, phần còn lại thành hay bại xin tùy thuộc vào “Ý Trời”?  Còn bạn thì sao?

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Hình ảnh, tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN133-ORTB531-7-6-12)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét