Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

bài số 74 Một Cõi ThiềnNhàn







Ích Lợi của Nụ Cười

 

Chào quý bn,

Đây là bài thứ bảy mươi bốn của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Nhiều khi tôi thấy tôi “nhà quê” dễ sợ vì có nhiều điều tôi không biết, không thích, không làm dù tôi ở đất Mỹ này gần ba chục năm trời rồi, bạn ạ!.

 Người viết còn  nhớ hồi mới đến xứ Mỹ năm 1981, tôi đi “học đại” ở  “đại học cộng đồng”  PCC Sylvania, tôi không thích vào phòng ăn của nhà trường để mua “hamburger” ăn trưa vì món thịt bò nướng kiểu Mỹ, có cheese màu vàng béo ngậy này hoàn toàn xa lạ đối với một người chỉ thích thức ăn Việt Nam như tôi.  Tôi nghĩ chắc là không ngon rồi, cho nên tôi không bao giờ “rớ” tới nó trong khi các bạn học khác của tôi ăn ào ào, ăn ì ì, ăn ngon lành và còn chê tôi là “dân nhà quê” không biết thưởng thức thức ăn Mỹ. Mãi đến gần hai năm sau đó, tôi mới bắt đầu thưởng thức hamburger, tôi thấy cũng  ngon thật! Tuy nhiên, mãi cho tới bây giờ, tôi cũng vẫn không ăn được món cheese của Mỹ vì béo quá!  Nhà quê thật!

Sau bao nhiêu năm làm việc, đóng thuế cho nhà nước Mỹ đầy đủ mỗi năm, trả nợ nhà nợ xe,  trả tiền bill đủ thứ “hằm bà lằng” đúng hạn, tôi chỉ có 3 credit card, tôi lại không biết cách rút tiền mặt ở các máy rút tiền và cũng không bao giờ mua hàng online nữa. Như vậy các bạn sẽ chê tôi là “bà nhà quê” là cái chắc rồi!

Mèn ơi!  Mà tôi “nhà quê” thật, bạn ạ, vì tôi đang sống ở xứ Mỹ có đầy đủ tiện nghi về các dich vụ tài chánh ngân hàng, có đầy đủ các thức ăn ngon bổ, thế mà tôi không biết sử dụng dịch vụ, không biết thưởng thức thức  ăn như đa số Mỹ trắng, Mỹ đen, Mỹ vàng khác đã làm thì “một trăm em ơi, một trăm phần trăm”, tôi  quả là “bà mẹ quê” rồi!

Nhưng người viết xin mời bạn hãy chịu khó nghe những mẫu đối thoại dưới đây nhé:

Mất hết cả cuộc đời:

Có một ông nhà giàu kia sau khi đi ăn tiệc xong, mướn một ông lái đò đưa sang sông để về nhà.  Trên đò chỉ có hai người nên ông nhà giàu bèn gợi chuyện với ông lái đò cho đỡ buồn.

-        Bác lái đò ơi, bác có biết uống rượu không?
-        Dạ thưa ông, tôi không biết uống rượu.
-        Uống rượu mà không biết hả?  Như vậy thì bác đã mất đi một phần ba cuộc đời rồi! Tiếc thật! Thế bác có biết hút thuốc không?
-        Dạ thưa ông, tôi không biết hút thuốc.
-        Trời đất! Hút thuốc mà cũng không biết nữa hả?  Như vậy là bác mất thêm một phần ba cuộc đời nữa! Tiếc thật!
Khi gần tới bờ bên kia, bỗng nhiên có một cơn mưa lớn và gió mạnh kéo đến.  Chiếc đò tròng trành như muốn chìm xuống dòng sông. Bác lái đò cố sức chèo chống và hỏi ông nhà giàu:
-        Ông ơi,  ông có biết lội không?
-        Tôi không biết lội, ông nhà giàu trả lời.
 Bác lái đò lúc đó mới nói:
-        Trời ơi! Nếu ông không biết lội, thế thì ông sẽ mất hết cả cuộc đời của ông rồi vì    chiếc đò của tôi đã bị tràn ngập nước và sắp chìm rồi!

Dĩ nhiên là bác lái đò biết lội rồi dù rằng bác không biết uống rượu, hút thuốc, cho nên  bác đã lội vào bờ an toàn.  Còn số phận của ông nhà giàu kia ra sao, bạn đã biết rồi nếu không được người khác đến cứu kịp.

Theo thiển ý, đây là một câu chuyện rất có ý nghĩa vì bạn chỉ cần biết một điều gì có ích lợi cho cuộc sống của bạn khi cần thiết, như vậy sẽ hữu ích cho bạn hơn là bạn biết nhiều điều không có ích lợi gì cả cho đời sống của bạn.  Bạn đồng ý chứ?

Đối với một số bạn khác, biết ăn cheese Mỹ, biết rút tiền nhà băng ở các máy rút tiền, biết mua đồ online có thể rất tốt và hữu ích trong đời sống của bạn, nhưng với tôi, biết hay không biết các việc đó không quan trọng lắm. Tôi vẫn nghĩ rằng: chúng ta cần biết sống như thế nào để cho tâm trí được an vui thoải mái, để cho thân thể được khỏe mạnh mới là quan trọng.

May quá! Tôi đã tìm được trong internet một tài liệu hay hay dưới đây, tôi xin được chia sẻ với các bạn xem có thể áp dụng được không nhé. Đó là nụ cười.

Ích Lợi Của Nụ Cười

Theo quan điểm của các nhà tâm lý học, cười là một kiểu thư giãn, nó giúp cho tinh thần sảng khoái.
Cười là một phương thuốc chống lại các bệnh tâm lý như stress, buồn phiền…
Hài hước và nụ cười là những vũ khí đánh tan những đau khổ tinh thần và giúp chúng ta tự bảo vệ.
Cười là một quá trình tự bảo vệ: một kiểu chạy trốn khỏi những buồn phiền, lo âu.
Trên thực tế, nụ cười không chỉ mang lại hiểu quả về tâm lý mà còn mang lại nhiều hiệu quả về sinh lý. Khi chúng ta cười, cơ hoành chịu những tác động co và giãn liên tục. Hoạt động này giúp cho toàn cơ thể phải tăng tốc, giống như tập thể dục: phổi, vùng bụng dưới và hệ thống tim mạch.
Tập thể dục hay còn gọi là mát xa bên trong cơ thể giúp cho chúng ta cảm thấy thoải mái và thư giãn sau khi cười.
 Nói một cách tổng quát, cười giúp chúng ta giảm tải cho cơ bắp và loại bỏ những căng thẳng, bực tức.
 Nghiên cứu mới nhất của trường ĐH Maryland - Baltimore (Mỹ) đã chỉ ra rằng cười có tác dụng phòng tránh các bệnh tim mạch, đặc biệt là bệnh nhổi máu cơ tim.

(Nguồn: sưu tầm trên Net)

Bạn thử đọc bài thơ dưới đây để xem bạn có cười không nhỉ:

Thở Ra Hít Vào

 Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải hít vào thở ra
Xa xa như ở nước Nga
Người ta còn phải thở ra hít vào
Gần gần như ở nước Lào
Người ta cũng phải hít vào thở ra
Nói chung trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thở ra hít vào
(Nguồn: sưu tầm tren net)
 Người viết mời Bạn đọc thêm mẫu chuyện dưới đây.  Nếu bạn vẫn chưa cười được thì người viết đành chịu thua bạn mà thôi:
Ai là người kể chuyện

Trong buổi nhậu, Tám Tàng bắt đầu kể một câu chuyện:
- Tui xin kể các bạn nghe một câu chuyện có bốn khúc.
 Đầu tiên là khúc một. Ông chồng đi làm về thấy bà vợ trong bếp nấu cơm mà không đổ nước. Ông chồng la "trời ơi sao em không đổ nước vô".
 Bà vợ tát ông chồng một cái và quát "em nấu hay anh nấu".
Khúc hai, ông chồng không nói gì, đi ra mở tivi coi nhưng không mở tiếng. Bà vợ ra thấy bèn la "Trời ơi ông này coi gì mà không mở tiếng sao nghe".
 Ông chồng tát bà vợ một cái và quát "tôi coi hay bà coi".
Bây giờ tới khúc bốn. Bà vợ không nói gì bỏ đi ....
Tám Tàng đang kể tới đó thì Tề Thiên nhanh nhẩu ngắt lời:
- Sao mới khúc hai đã nhảy qua khúc bốn vậy cha nội?
Tám Tàng tát Tề Thiên cái bốp và quát:
- Tao kể hay mày kể?!
( Nguồn: Sưu tầm trên Net)

Nếu Bạn cũng vẫn chưa cười được, thôi thì người viết mời bạn đi làm cho rồi, không cần phải ở nhà uống mười viên thuốc bổ nữa vì người ta thường nói: “Một nụ cười là mười liều thuốc bổ đấy”!  Chúc bạn đi làm vui vẻ nhé!

Đi làm

Thứ Hai anh phải đi làm
Thứ Ba anh cũng vì làm phải đi
Thứ Tư làm việc nên đi
Thứ Năm càng phải vội đi để làm
Thứ Sáu anh cũng phải làm
Thứ Bảy bận quá vì làm phải đi
Chủ Nhật thủng thẳng nghỉ suy
Ở nhà buồn quá có khi đi làm
(Nguồn: Email bạn gửi)
 Riêng thiển ý của người viết, khi bạn đang cười là bạn đang vui Thiền hưởng Nhàn đấy vì lúc đó tâm hồn Bạn đang an vui hạnh phúc!  Bạn hãy xem gương khi bạn đang nở nụ cười duyên dáng có phải là Bạn đẹp hơn lúc Bạn đang cau có giận dữ hay không?
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửORTB 468-4-8-2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét