Lễ Giỗ
Tổ Hùng Vương 2011
Chào quý bạn,
Đây là bài thứ bảy mươi lăm của người viết về chủ đề Thiền
Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Mỗi năm vào ngày mồng 10 tháng 3 âm lịch, dù là sống ở quê nhà hay sống
đời viễn xứ mọi người dân Việt đều nhớ đến
ngày Giỗ Tổ Hùng Vương.
Cổ đức xưa có dạy rằng:
“Cây có cội mới tủa
nhành xanh lá
Nước có nguồn mới tỏa khắp lạch sông
Phận làm người phải có tổ tông
Phận làm con phải hết lòng lo báo hiếu”
Những người bạn trẻ trong Ban Chấp Hành CĐVNOR đã nêu cao tấm
gương “ăn trái nhớ kẻ trồng cây” nên đã phối hợp với các vị lãnh đạo các tôn giáo,
các bậc trưởng thượng, các đoàn thể, các nhân sĩ cùng nhau tổ chức một buổi Giỗ Tổ Hùng Vương tại
Hội trường IRCO để các đồng hương tại
Portland và vùng phụ cận cùng được đến tham dự.
Chương trình lễ Giỗ Tổ Hùng Vương năm nay được tổ chức trong vòng
hai tiếng đồng hồ từ 10 giờ sáng đến 12 giờ trưa với đầy đủ nghi lễ trang trọng
do Hội Ái Hữu Quảng Trị Vùng Tây Bắc phụ trách và các tiết mục văn nghệ rất hào hứng do đoàn Hưng
Ca Oregon, ban vũ Nhóm Âu Cơ, ban vũ Trường
Việt Ngữ Văn Lang, ban cổ nhac Portland phụ trách. Các thân hào nhân sĩ, các cơ
quan truyền thông báo chí tại Portland
đều hiện diện đầy đủ. Một điểm đáng mừng là số đồng hương Việt Nam, nhất là giới
trẻ đến tham dự nhiều hơn các năm truớc
Hằng năm người viết đều
đến tham dự buổi lễ Giỗ Tổ Hùng Vương. Mỗi
năm, buổi lễ có một nét đặc biệt riêng đáng ghi nhớ. Năm nay hai hình ảnh đặc biệt đã làm cho người
viết cảm động và nhớ mãi là hình ảnh các cụ già trong ban tế lễ đã trang nghiêm
cung kính lễ bái và hình ảnh một bé thơ 4 tuổi Nguyễn John Trường Duy kể chuyện
sự tích bánh chưng bánh dầy một cách hồn nhiên, không vấp váp.
Những cụ già ốm yếu như cội tre già oằn vai với bao nỗi đau
của quê hương đất nước vẫn đang cố gắng tiếp tục gìn giữ, truyền trao những cái
hay cái đẹp của văn hoá Việt Nam
cho thế hệ trẻ mai sau. Những đứa bé sinh ra và lớn lên ở một nơi không phải là
quê mẹ Việt Nam, nhưng vẫn có thể nhớ thuộc lòng sự tích bánh dầy bánh chưng lễ
tục ngày xưa. Các cháu như những mầm măng sống khỏe sống mạnh, tiếp nối hoài bảo
tốt đẹp của cha ông để lại. Hai hình ảnh,
hai tuổi đời nhưng cùng một tâm nguyện. Bạn có cảm động hay chăng?
Xin hãy để cho người
viết nói lên lời cảm tạ và ngợi khen các vị trưởng lão, những bậc cha mẹ, những
người bạn trẻ đã:
“Dù muôn trải sao dời vật đổi
Dù gian truân dâu bể tang thương
Đạo thống Việt đời đời thắp sáng
Hồn nước thiêng, muôn thưở lưu truyền
Tâm thành thiết lễ báo
đền
Cúi xin Quốc Tổ, Thánh Hiền chứng tri”
(Nguồn: Sưu tầm trên
internet)
Xin được thêm một lời
cám ơn ban tổ chức, quý vị đã chung vai góp sức, quí vị đồng hương đã đến tham dự
buổi lễ Giỗ Tổ Hùng Vương năm nay vì quý vị đã cùng nhau duy trì, phát huy và bảo
tồn truyền thống tốt đẹp đầy nhân nghĩa “Uống Nước Nhớ Nguồn” của đạo đức Việt
Nam, và cũng vì quý vị vẫn mãi khắc tâm nhớ lời tâm tình dưới đây:
“Một tấc giang sơn là tấc máu
Một gang đá sỏi cũng ân tình”
Một điều đáng vui mừng
là năm nay Hội Người Việt Cao Niên Oregon
đã đến tham dự lễ Giỗ Tổ Hùng Vương đông
đảo nhất với nhân số 25 hội viên. Các vị
cao niên này ngồi lặng lẻ ở các hàng ghế sau cùng, theo dõi hết tất cả các tiết
mục của buổi lễ cho đến giờ phút chót. Họ
đến để ủng hộ tinh thần ban chấp hành toàn là những người trẻ nhưng đã biết và
nhớ đến hai chữ Nghĩa Ân. Đó là một điều
đáng khen, đáng được khích lệ, phải không bạn?
“Những người không còn trẻ nữa” này (một danh xưng được người
viết thường dùng để gọi các vị cao niên
thay cho danh xưng “những người già” nghe sao mà buồn thảm
quá!) đã có thêm một niềm vui khác nữa trong ngày thứ bảy đẹp trời hôm nay khi
họ cùng nhau lên đường đến tư gia của hội viên Nguyễn Thanh Minh để góp vui mừng
sinh nhật cho các hội viên HCN có sinh nhật trong tháng Tư và để góp vui mừng
việc đoàn tụ gia đình của hội viên NTM
Một mái ấm gia đình nho nhỏ tràn đầy những nụ cười của những
người bạn tuổi hoàng hạc đến chúc mừng trong tình thân ái, thương yêu chắc hẵn đã
làm cho gia chủ vui và cảm động lắm. Món
quà chiếc thuyền bườm chở đầy những cây trúc xanh quấn cuộn vào nhau do cô thủ
quỷ Mary Nguyễn chọn mua để Hội Cao Niên tặng cho gia chủ đã nói lên tình thương yêu trìu mến quấn quít
bên nhau của những người bạn và của những
người thân yêu trong gia đình. Thật đầy ý nghĩa! Thật đầy thương mến!
Gia chủ là người Huế
nên thực khách được đãi ăn những thức ăn Huế do “bếp nhà ta nấu” thật là ngon lành,
thật là tuyệt vời! Tô bún bò Huế thơm
cay với dĩa rau hấp dẫn, chiếc bánh nậm mỏng nhẹ với nhân thịt tôm đỏ ao, những chiếc bánh rám, bánh bột lọc tôm thịt vừa dai vừa dòn, những chiếc nem Huế thịt heo quết nhuyển mịn màng lần luợt được đem
ra mời bạn bè cùng thưởng thức. Thực khách xuýt xoa khen ngon, gia chủ mỉm cười
sung sướng. Rồi lời tâm tình chân thật,
rồi bạn bè góp chút vần thơ, rồi được đem bánh bao về nhà, rồi cùng nhau chụp hình
kỷ niệm. Các bạn được vui đùa thoải mái trong không khí gia đình. Hạnh phúc thật gần, thật giản dị trong phút
giây hiện tại này. Bạn có thấy chăng?
Vợ chồng người viết xin
mừng cho gia đình anh chị Nguyễn Thanh Minh được đoàn tụ sum vầy bên nhau và chúc
gia đình các cháu mới đến sớm hội nhập và thành công nơi xứ Mỹ.
Tôi cũng xin cám ơn
những người bạn cao niên đáng yêu của HCN đã đến góp vui trong tình thân cá nhân
bè bạn nhưng vẫn không quên đóng góp tiền bạc cứu giúp nạn nhân bị động đất và
sóng thần ở Nhật Bản. Tình riêng ý chung đều được tỏ bày. Bạn và tôi có thêm được
một niềm vui trong ngày. Như vậy là chúng ta đã làm được một việc lành nho nhỏ
rồi đấy. Bạn vui không nhỉ?
Buổi tối an tĩnh ở nhà,
nếu không nằm dài trên giường đọc sách, tôi thường lang thang trên internet để
tìm tài liệu hay hay để chia sẻ với bạn bè.
Thảm họạ đau thương ở Nhật Bản đã chứng minh cuộc đời là vô thường, còn đó
mất đó chỉ trong một phút giây ngắn ngủi không ai biết trước. Xin đừng quá trễ để bày tỏ tình thương yêu của
mình đối với người khác, dù người đó là kẻ lạ hay quen, dù là bạn bè thân thiết,
hay là người thân yêu trong gia đình của chúng ta .
Xin mời Bạn đọc qua những lời tâm tình dưới đây của George
Carlin để mà suy ngẫm xem có đúng hay không
nhé:
Đừng
quá trễ
1. Hãy nhớ dành thời giờ cho người bạn thương yêu vì họ chẳng
ở với bạn mãi đâu.
2. Đừng quên biểu lộ tình thân ái với người đang ở gần vì đó
là kho tàng duy nhất bạn
có thể
trao tặng mà không tốn một xu.
3. Hãy nhớ nắm tay nhau thật lâu vì sẽ có ngày bạn không còn
cơ hội nữa.
4. Hãy nói lời thương yêu với người bạn đời và bạn bè, với tất
cả ý nghĩa của lời ấy.
5. Hãy ôm chặt trong vòng tay người mà bạn thương mến, đó là
cách hàn gắn niềm đau
và nỗi nhớ.
6. Hãy dành thời gian để yêu và để tâm sự.
7. Đừng tiếc thời gian để chia sẻ với nhau.
8. Hãy nói những điều tốt đẹp bạn nghĩ
9. Và luôn luôn nhớ rằng: Giá trị đích thực của cuộc sống
không đo lường bằng thời gian
chúng ta có mà được tính bằng những khoảnh khắc
chúng ta đem lại sự ngạc nhiên cho
nhau.
10. Nhớ chia sẻ điều bạn tâm đắc cho người thân của mình.
George Carlin
Sau hết, người viết xin mượn lời nói của Tuân Tử ngày xưa để
làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay, bạn nhé:
“Đường tuy gần, chẳng
đi chẳng đến.
Việc tuy nhỏ, chẳng làm
chẳng nên.”
Thôi thì chúng ta hãy bắt đầu làm những chuyện
thiện lành nho nhỏ nha bạn. Đồng ý chứ?
.Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành
đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền
Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua
điện thư bạn gửi-ORTB469-4152011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét