Chào quý bạn,
Đây là bài thứ một trăm lẻ tám (108) của người viết về chủ
đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời
Báo.
Người viết xin mượn những vần thơ dưới
đây để mở đầu cho câu chuyện tâm tình hôm nay của người viết:
“Hãy nhìn
xuống để thấy mình sung sướng
Khi bao người cửa nát với nhà tan
Bởi thiên tai địa hoại sống cơ hàn
Không lương thực, kẻ thơ kia đói lạnh
Hãy nhìn xuống đừng để tâm so sánh
Người sang giàu, ta chỉ đủ miếng ăn
Hãy an vui và hãy tự nhủ rằng:
“Chưa chắc hẵn giàu sang là hạnh phúc”
(Trích trong Nhìn xuống và ngẩng cao lên với đời- Thơ Sương
Lam)
Bạn cũng đã biết trong thời gian vừa qua, đồng bào miền
Trung và miền Nam Việt Nam đã bị cơn lũ
lụt tàn phá nặng nề làm hư hại mùa màng
và thiệt hại nhân mạng rất nhiều.
Số tử vong tại khu vực
đồng bằng sông Cửu Long là 78 người. Đa
số là trẻ em bị chết lụt.
Trong tinh thần “Một
miếng khi đói bằng một gói khi no”, Hoà Thượng Thích Minh Thiện, trụ trì Ngọc Sơn
Tịnh Xá đã tổ chức một buổi tiệc chay gây quỹ tại nhà hàng Legin đêm chủ nhật
12-11-2011 vừa qua để giúp đỡ đồng bào nạn nhân lũ lụt và những người cần đưọc
mổ mắt tại Việt Nam sớm vượt qua cơn khốn khổ.
Nhiều người cho rằng việc cứu trợ này là trách nhiệm của chính
quyền Việt nam hiện tại. Dĩ nhiên trên
phương diện pháp lý và trách nhiệm, việc này hoàn toàn đúng, nhưng “trái tim của
con người”, nhất là người Việt Nam tình cảm như chúng ta, trái tim và tiếng gọi
của tình thương vẫn không thể nào làm ngơ được trước sự kém may mắn, khổ sở của
các nạn nhân. Chúng ta vẫn luôn luôn muốn
thực hành hạnh Từ Bi, Bác Ái mà Phật, Chúa
đã dạy.
Trong đời sống bình thường, con người vốn dĩ “nhân chi sơ tính
bổn thiện”. Ông bà, cha mẹ chúng ta vẫn thường khuyên dạy: “Thương người như thể
thương thân”, nếu việc gì mà lương tâm trong sáng của ta thấy cần nên làm thì nên làm. Chúng ta cũng cần nghĩ đến, nếu chúng ta lâm
vào hoàn cảnh đau thương như thế, thì nếu có thêm một bát gạo, có thêm một manh
áo trong cơn đói lạnh, thì có phải là sung sướng và ấm lòng hơn không? Còn những
người lạm dụng lòng tốt của chúng ta để làm những việc sai trái thì hãy để cho
luật nhân quả phán xét vì “làm thiện sẽ gặp thiện, làm ác sẽ gặp ác” như người
xưa đã dạy: “Thiện ác đáo đầu chung hữu
báo”. Bạn nghĩ sao?
Bởi thế có nhiều đồng
hương tại Portland đã đến tham dự buổi tiệc gây quỹ này. Chương trình văn nghệ do các ca sĩ nổi tiếng ở
Cali đến giúp vui như Giáng Ngọc, Cát Tiên, Hạ Vy, Đặng Thế Luân và các ca sĩ địa
phương Phưong Lam, Nhật Cường, Vũ Nghiêm, Kim Đính, Mai Lan và ban nhạc Blue
Heart phụ trách. MC Mai Hương và nhất là MC Giáng Ngọc đã thành công trong vai
trò giới thiệu chương trình của mình, qua chương trình bán đấu giá các tặng vật
có giá trị.
Đặc biệt hơn nữa là
chàng trai hào hoa phong nhã, đẹp trai “con nhà Chúa, múa nhà Phật Nhật Nguyễn,
sau màn mua được món quà đấu giá “con cóc thạch ngọc phát tài, đã “tới luôn đi
bác tài ”, chàng làm một màn song ca với MC Giáng Ngọc qua nhạc phẩm “Lời tỏ tình dễ thương”, được quan khách vỗ
tay hoan nghinh nhiệt liệt làm cho không khí văn nghệ thêm phần sôi động, hào hứng.
Màn đi “xin tiền” của ca sĩ Đặng Thế Luân cũng đã giúp cho
quan khách tham dự có cơ hội góp phần công đức thêm một lần nữa và quỹ cứu trợ
cũng có thêm được một số tiền.
Thực đơn cơm chay rất
ngon với sáu món chay thanh đạm do các đầu bếp của chùa Ngọc Sơn phụ trách được
các em đoàn sinh của Gia Đình Phật Tử bưng dọn chiêu đãi quan khách.
Tóm lại, buổi gây quỹ
cứu trợ nạn nhân lũ lụt và giúp đỡ nạn nhân mổ mắt do chùa Ngọc Sơn tổ chức đã thành công mỹ mãn. Tất cả mọi người đều hoan hỷ vì được “góp phần
công đức” trong buổi tiệc gây quỹ này.
Người viết xin cám ơn
Hoà Thượng Thích Minh Thiện, trụ trì chùa Ngọc Sơn và ban tổ chức buổi tiệc gây
quỹ này vì đã tạo cơ hội cho các đồng hương và ngay cả vợ chồng người viết, được
duyên may thực hành làm chuyện phúc lành, đem niềm vui nụ cười đến cho đồng bào
bị khổ nan vì lũ lụt và khiếm thị.
Chúng ta là những người
hữu phúc, có thể nhìn được cảnh đẹp thế gian với đôi mắt trong sáng, có cơm ăn áo
mặt đầy đủ ở một nơi chốn thanh bình, tự do, hạnh phúc thì cũng xin hãy dành một
chút ít thời giờ nghĩ đến và một chút ít tiền bạc để giúp đỡ những người kém may mắn hơn chúng ta.
“Hãy nhìn xuống để thấy mình có phúc
Người ốm đau, ta khỏe mạnh thân tâm
Hạt Từ Bi ráng ướm nụ gieo mầm
Thân khỏe mạnh thì tinh thần an tĩnh!
Hãy nhìn xuống, đừng mưu sâu toan tính
Đừng lọc lừa hại bạn, hại thân nhân
Đời chẳng cần điên đảo với thù sân
Đời cần nhất tình thương yêu quí mến
Ngẩng đầu cao khi tha nhân cần đến
Gieo tin yêu thương mến đến người thân
Hoa từ tâm, Bạn khai mở dần dần
Bạn sẽ thấy đời này còn đẹp lắm
Xin hãy nở một nụ cười tươi thắm
Trao tặng người không phân biệt lạ quen
Như trăng kia vẫn sáng đẹp hơn đèn
Tỏa ánh sáng đến khắp cùng trần thế
Đừng ngần ngại và cũng đừng chậm trể
Hãy thương người thì sẽ được người thương
Cuộc đời này tất cả chỉ vô thường
Lòng Nhân Ái Thương Yêu là vĩnh cửu”
(Trích trong Nhìn xuống và ngẩng cao lên với đời- Thơ Sương
Lam)
Cuộc đời quả là vô thường, mới thấy đó thì đã chẳng thấy.
Trong mùa Đông năm nay, chúng ta đã nhận được nhiều tin buồn
từ thân nhân, bạn bè và ngay cả những người không quen biết qua các cáo phó được
đăng trên báo chí, phương tiện truyền hình, truyền thanh.
Ngày xưa người ta mừng thọ ở tuổi sáu mươi, mừng đại thọ, thương
thọ đối với các cụ trên tuổi sáu mươi. Ngày nay với những tiến bộ y khoa, có rất
nhiều người sống trên 60 tuổi. Những người
“bạn già” của người viết thường hay nói đùa là họ được hưởng “bonus” khi họ sống
trên 60 tuổi. Người viết đã có những sư
huynh, niên trưởng mà tuổi thọ đã ngoài tám mươi như vậy là họ đưọc hưởng hơn
“20 năm bonus” rồi.
Người chết dưới 60 tuổi đưọc gọi là hưởng dương. Người chết trên 60 tuổi được gọi là hưởng thọ.
Đơn Dương, một nghệ sĩ tài danh đã chết ở tuổi
55 vì bịnh tim. Anh Phạm Trong Thu, một người bạn dễ mến, một nhân sĩ luôn luôn
giúp đỡ cộng đồng tại Portland chết ở tuổi
69 cũng vì bịnh tim. Trái tim tuy nhỏ bé nhưng giữ một vai trò quan trọng trong
đời sống con người. Nếu trái tim ngưng đập
thì hơi thở con người cũng ngưng lại và con người sẽ chết. Một trái tim tình cảm, duy tâm nhiều khi được
nhiều người ca tụng, quý yêu hơn là một khối óc nghĩ suy, duy lý. Người có học thức mà không có trái tim tình cảm
kính yêu cha mẹ, thương yêu người và vật là những kẻ vô tâm. Thế mới biết tình
cảm yêu thương, quý mến nhau rất quan trọng trong cuộc sống con người. Cho nên đời sống con người dài hay ngắn không
quan trọng bằng cái tâm ý vị tha, tạo phúc lạc cho người khác vì đó là điều kiện
thiết yếu cho cuộc đời an lạc hạnh phúc, yêu thương nhau. Khi còn sống vì hai chữ lợi danh con người đã
tạo tác bao nhiêu nghiệp tội, để rồi khi ra đi có mang được gì không ngoài tay
trắng và những nghiệp tội tạo ra từ tham, sân, si, mạn, nghi, ác, kiến.
Người viết rất tâm đắc
với lời dạy “Sống hạnh phúc, chết bình an” của Đức Đạt Lai Đạt Ma và ý nghĩa về
cuộc đời qua câu chuyện Thiền ngắn gọn dưới đây, xin được chia sẻ cùng quý bạn.
An trú hiện tại
Đức Phật hỏi một đệ tử Tăng:
-
Đời người bao lâu?
Tăng đáp:
-
50 năm.
Phật bảo: Không đúng.
-
40 năm.
-
Không đúng.
-
30 năm.
Phật kết luận: Đời người trong một hơi thở.
Bình: Chúng ta bôn ba xuôi ngược đủ thứ để tìm cầu
hạnh phúc. Song cái quý nhất của đời người
là hơi thở mà ít ai để ý. Thiền giúp ta
sống lại với hạnh phúc đơn sơ, nhưng rất chân thật với chính mình. «Thở vào tâm
yên lặng. Thở ra miệng mỉm cười. An trú trong hiện tại. Giờ phút đẹp tuyệt vời.”
(Nguồn: Thiền là gì? Giác Nguyên)
Xin cầu nguyện cho mọi người đang
còn hiện diện nơi trần thế an trú trong hiện tại sống an vui với cái tâm chánh
niệm của mình và linh hồn của người đã chết được an vui tự tại nơi chốn vĩnh hằng
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành
đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua
điện thư bạn gửi-ORTb504-12162011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét