Chào quý bạn,
Đây là bài thứ một trăm lẻ
sáu(106) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi
Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Thế rồi Ngày Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) qua mau và chúng ta lại
chuẩn bị đón mừng Giáng Sinh sắp đến.
Ngày Thứ Sáu sau ngày
Lễ Tạ Ơn là một ngày cũng quan trọng không kém đối với dân Mỹ. Đó là ngày “Black Friday”. Nhiều người chỉ biết đó là ngày bắt đầu của mùa
mua sắm quà Giáng Sinh và bạn có thể mua
được những món hàng với giá rất rẻ. Xin
mời bạn tìm hiểu thêm nhiều chi tiết mới lạ về ngày đặc biệt này qua tài liệu dưới
đây được
người viết sưu tầm trên
trang web wikipedia.org đem về đây chia sẻ với quý bạn.
Thứ Sáu Đen (mua sắm)
Thứ Sáu Đen (tiếng
Anh: Black Friday) là đây là "ngày vàng mua sắm" của người dân Mỹ
với hàng chục nghìn mặt hàng giảm giá cực lớn. Thứ Sáu Đen là ngày thứ
sáu ngay sau Lễ Tạ Ơn (ngày Lễ Tạ Ơn rơi vào ngày Thứ
Năm lần thứ 4 trong tháng 11 ở Hoa Kỳ, cho nên Thứ Sáu đen rơi vào khoảng
ngày 23-29 tháng 11) và được coi là ngày mở hàng cho mùa mua sắm tấp nập nhất ở
Hoa Kỳ.
Ngày đặc biệt này có
xuất xứ từ tình trạng tắc nghẽn giao thông xảy ra vào ngày thứ sáu sau Lễ Tạ Ơn
năm 1965 ở Philadelphia, khi hàng trăm nghìn người Mỹ chen chúc
nhau ở các con phố, vỉa hè đi mua sắm để sửa soạn cho Lễ Noel sắp đến, và theo
truyền thống được xem là ngày bắt đầu mùa mua sắm Giáng sinh, tương tự như Boxing Day ở nhiều quốc gia Khối thịnh vượng chung.
Vào ngày Thứ Sáu Đen,
phần lớn cơ sở bán lẻ lớn đều mở cửa từ sớm, 4 giờ sáng hay sớm hơn. Thứ Sáu
Đen không phải là ngày lễ nhưng nhiều chủ không phải là các cơ sở bán lẻ cho
nhân viên của mình nghỉ làm để mua sắm. Ngay lập tức, giới kinh doanh Hoa Kỳ
cho quảng cáo rầm rộ trên các phương tiện thông tin đại chúng và đồng loạt
khuyến mãi, giảm giá để thu hút khách hàng.
Trong tiếng Anh có
thuật ngữ "in the black" chỉ tình trạng doanh nghiệp làm ăn có lợi
nhuận. Tương phản với "in the black" là "in the red" chỉ
tình trạng kinh doanh thua lỗ, buôn bán thất bát. Ngày xưa, để tiện phân biệt
và theo dõi sổ sách, kế toán thường ghi số lợi nhuận bằng mực đen, số lỗ bằng
mực đỏ. Từ đó, người ta đặt tên ngày mua sắm lớn nhất trong năm là Black
Friday, ngụ ý rằng đây là ngày ăn nên làm ra của các doanh nghiệp.
(Nguồn: sưu tầm trên www.wikipedia.org)
Nếu bạn xem Tivi trong giờ tin tức, bạn sẽ được nhìn cảnh
nhiều gia đình đã đem chăn mền đến ngủ trước các cửa tiệm như Toy R Us, Wal
Mart, Target, Macy’s v.. v.. và sắp hàng để có thể vào sớm nhất khi cửa hàng vừa
mới mở cửa, chạy nhanh vào mua những món
quà với giá rẻ đặc biệt hầu tiết kiệm một ít tiền bạc. Tuy nhiên cửa hàng chỉ dành một số rất ít các
món quà với giá đặc biệt này mà thôi.
Đã có nhiều tai nạn xãy ra do sự chen lấn vào cửa, ngay cả sự
tử thương nữa vào năm 2008 tại cửa hàng Wal Mart vì dẩm đạp lên nhau.
Thú thật người viết dù đã sống ở xứ Mỹ gần 30 năm rồi, vẫn
chưa bao giờ dám đi sắp hàng chờ mua hàng ngày Black Friday này vì không đủ can
đảm và không đủ sức chen lấn với quý vị khách hàng to con khỏe mạnh người Mể
hay người Mỷ đen. Sợ quá!
Ngày mua sắm Black Friday năm nay theo tin tức của Yahoo New
có một phụ nữ ở Porter Ranch tại San
Fernando Valley - CA đã dùng Pepper
spray xịt vào đám đông đang sắp hàng chờ mua Xbox video, để bà có thể được cơ hội dành chỗ ưu tiên mua hàng. Sự việc này đã khiến cho nhiều
người bị thương vì có sự hổn lọan xãy ra.
Từ những chuyện nhỏ
nhặt nói trên, chúng ta thấy rằng con người
có thể vì muốn tiết kiệm vài chục bạc mà
đã tạo nên tội lỗi, gây thương tích cho người khác. Họ là những người tham lam, ích kỷ chỉ nghỉ đến
quyền lợi của mình mà thôi, không cần biết nghĩ đến hậu quả của việc mình làm là
đã gây thương tích cho người khác và có thể sẽ bị tù tội.
Đức Phật đã dạy vì
Tham, Sân, Si, nên con người mới phạm tội lỗi và cứ thế tạo nên nhiều nghiệp tội
và lui tới mãi trong vòng sinh tử luân hồi .
Bên cạnh các mặt tiêu cực, không đẹp có thể xãy ra trong mùa
Tạ Ơn, người viết được đọc những câu
chuyện cảm động và đầy ý nghĩa về sự cám ơn, nói lên lòng tốt của con người là
biết cám ơn những ai đã giúp đỡ mình và
họ sẽ tìm cách báo ơn khi có dịp. Xin mời quý bạn cùng đọc với người viết
câu chuyện hay và cảm động dưới đây:
Một Ly Sữa
Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói.
Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn.
Cậu uống từ từ, rồi hỏi: "Tôi nợ bạn bao nhiêu?"
Cô bé đáp: "Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt."
Cậu ta nói: "Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm."
Khi Howard Kelly rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ.
Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái.
Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này.
Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: "Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa."
(Ký tên)
Tiến sĩ Howard Kelly.
Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói.
Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn.
Cậu uống từ từ, rồi hỏi: "Tôi nợ bạn bao nhiêu?"
Cô bé đáp: "Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt."
Cậu ta nói: "Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm."
Khi Howard Kelly rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ.
Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái.
Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này.
Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: "Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa."
(Ký tên)
Tiến sĩ Howard Kelly.
(Nguồn: sưu tầm trên
internet)
Portland cũng bắt
đầu tàn Thu khi những cơn gió lạnh đến báo hiệu mùa Đông sắp tới. Người viết thích thơ văn nên thích đi sưu tầm
những bài thơ hay lạ để ngâm nga một mình và lưu vào “tàng kinh các” của người
viết để khi cần đến đem ra chia sẻ với bạn bè.
Xin mời quý bạn cùng thưởng thức bài thơ Nguyện Cầu dưới đây của Vũ
Hoàng Chương:
Nguyện Cầu
Ta còn để lại gì không?
Kìa non đá lở, này sông cát bồi.
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về.
Trông ra bến hoặc bờ mê
Nghìn thu nửa chớp, bốn bề một phương
Ta van cát bụi bên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này.
Ðể ta tròn một kiếp say
Cao xanh liều một cánh tay níu trời.
Nói chi thua được với đời
Quản chi những tiếng ma cười đêm sâu.
Tâm hương đốt nén linh sầu
Nhớ quê dằng dặc, ta cầu đó thôi!
Ðêm nào ta trở về ngôi
Hồn thơ sẽ hết luân hồi thế gian.
Một phen đã nín cung đàn
Nghĩ chi còn mất hơi tàn thanh âm.
Vũ Hoàng Chương
Người viết thích nhất hai câu thơ
“Ta van cát bụi bên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này”
vì nói lên được cái tâm không muốn vướng
mắc vào cõi nhân gian phiền não của tác giả. Còn bạn thì sao?
Chúc các bạn một ngày
vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua
điện thư bạn gửi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét