Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

Bàisố 3 Một Cõi Thiền Nhàn



Chào các bạn,

Tôi bây giờ tuổi không còn trẻ nữa. Hạnh phúc nhỏ nhoi của tôi là được vui đùa với con trẻ thơ để tìm lại hình ảnh những ngày thơ ấu cũ qua ánh mắt nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ và được đùa vui với những người bạn cùng lứa tuổi với mình để thấy mình vẫn còn diễm phúc sống vui sống khoẻ trong cái tuổi "Mùa Thu Lá Bay" này.

Tôi cũng thích viết văn làm thơ nhưng đó cũng chỉ là một cách để tôi chia sẻ tâm tình với những người cùng tâm cảm với mình hoặc nói cho có vẻ văn học nghệ thuật một tí là "
niềm vui thanh nhã của tâm hồn".

Đa số những bài viết của tôi là chuyện ký hay phóng sự ghi lại những sự việc đã xãy ra trong một thời điểm nào đó, những cảm tình thân ái và những lời tâm tình của SL đối với bằng hữu hay đối với những người tôi đã gặp trong các sinh hoạt mà tôi đã tham dự.
Trong một số các bài vết khác, tôi muốn tâm tình về nhân sinh quan của mình.  Một cái gì qua sẽ không bao giờ trở lại, cho nên những lúc nhàn rỗi, ngồi đọc lại những gì mình đã viết, những tâm tình mình đã chia sẻ với người khác, đó chính là "niềm vui thanh nhã của tâm hồn" SL trong cuộc sống đầy bon chen, phức tạp hằng ngày
 Có những quan niệm sai lầm hoặc lỗi thời, những lời văn vụng dại, sai chính tả, nhiều khuyết điểm khác nữa và đặc biệt nhất là những kỷ niệm dấu yêu sẽ được tìm gặp khi người viết ngồi đọc lại những thơ văn mình viết ngày cũ. Rồi từ đấy, tôi sẽ sửa chữa khuyết điểm hoặc thay đổi quan điểm sống để cho đời sống tình cảm, tinh thần, tâm linh của mình được phong phú tốt đẹp hơn lên.

 Tôi cũng thích sưu tầm và  đọc sách về văn học, nghệ thuật, xã hội, giáo dục, tâm linh để  trau dồi kiến thức của mình vì  người viết rất tâm đắc câu nói “Học như thuyền đi nước ngưuọc, không tiến ắt phải lùi”, sau đó SL đem những gì mình góp nhặt được chia sẻ với  bạn bè, thân hữu của SL. 
Một Cõi Thiền Nhàn là khu vườn do SL tạo lập để trồng những hoa thơm cỏ lạ mà tôi đi góp nhặt được ở khắp nơi, trên internet, qua trang sách vỡ, qua các điện thư bạn gửi  v..v…đem về đây  để các bạn cùng  thưởng thức.  Có những câu chuyện, những bài thơ nho nhỏ, ngắn gọn nhưng khi đọc xong đã khiến cho ta khẻ nở một nụ cười và học ở nơi đó một bài học, một kinh nghiệm sống vô cùng quý báu..  Đó là một niềm vui nho nhỏ trong ngày của người viết và hy vọng đó cũng là niềm vui của các bạn.

Hôm nay SL xin mời các bạn tìm niềm vui nho nhỏ đó qua hai câu chuyện ngắn gọn dưới đây:


Phật Ở Trong Nhà


Dương Phủ từ giã mẹ già đến tỉnh Tứ Xuyên tham bái Bồ Tát Vô Tế. Trên đường di gặp một Thiền sư hỏi:
- Cậu đi đâu đó?
Dương Phủ đáp:
- Cháu đến lễ Bồ tát Vô Tế làm thầy.
- Nếu đi tìm Bồ Tát Vô Tế thì chi bằng tìm Phật có hơn không?
- Phật ở đâu?
- Cậu hãy về nhà, thấy ai quàng chiếc mền, mang giầy ngược ra đón thì người đó là Phật.
- Thưa vâng.
Dương Phủ nghe lời dặn. Về đến nhà thì đã nữa đêm. Mẹ cậu nghe tiếng con gọI cửa, mừng quá không kịp mặc áo, quàng đại chiếc mền, xỏ ngược đôi giầy chạy vộI ra mở cửa. Dương Phủ thấy mẹ liền đó tỉnh ngộ.

(Trích trong Thiền là gì? Biên soạn: Giác Nguyên)

Địa ngục, Thiên Đường


Tướng Quân đến Thiền Sư Bạch Ẩn hỏi đạo:
- Thực sự có thiên đường và địa ngục không ?
Bạch Ẩn hỏI:
- Ông làm gì?
Tướng quân đáp:
- Tôi là một danh tướng.
Bạch Ẩn cười to:
- Ha ha ha ! Một kẻ ngu si như ông mà làm tướng à! Ta trông ông giống tên đồ tể sát
nhân.
Tướng quân tức giận rút gươm hét lớn:
- Cái gì ? Hãy xem ta lấy mạng ngươi!
Bạch Ẩn thản nhiên nói:
- Đó, cửa địa ngục mở rồi, ông thấy không?
Tướng quân thu gươm về sám hối:
- Bậy quá, xin Thầy tha cho sự lỗ mãng của con.
- Tốt lắm, cửa Thiên Đường do đây mà mở rộng .

(Trích trong Thiền là gì? Biên soạn Giác Nguyên)

Chúc các bạn một ngày vui.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

 Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới interne, qua điện thư bạn gửi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét