Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Bài số 27 Một Cõi Thiền Nhàn



Chào quý bạn,

Đây là bài thứ hai mươi bảy của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Hình như người Việt Nam nào cũng có tâm hồn nghệ sĩ, không yêu thơ văn thích ca nhạc, thì ít nhất cũng thuộc một vài câu thơ của một vài thi sĩ nổi tiếng để đi “cua đào” hoặc “tán phét” với quý vị “văn thi sĩ tài tử” cho cuộc đời thêm một chút thi vị tí tị!

Quý bà thì thuộc nằm lòng câu thơ trong bài thơ  Hai Sắc Hoa Tigôn  của T. T. KH:

 “Nếu biết rằng em đã có chồng
 Trời ơi người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim pha, tựa máu hồng”
T.T. KH

Quý ông thì chắc chắn sẽ ngâm nga câu thơ:

Yêu là chết trong lòng một ít
 Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Ngưòi ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết”
Xuân Diệu

Có nhiều bài thơ hay được phổ nhạc và trở thành quen thuộc đối với người yêu thơ thích nhạc như bài thơ Trúc Đào của Nguyễn Tất Nhiên, bài thơ Em Đi Chùa Hương của Nguyễn Nhược Pháp, bài thơ Màu Tím Hoa Sim của Hữu Loan v..v…

Người viết cũng thuộc loại người có trái tim nghệ sĩ, cũng yêu thơ thích nhạc nên cũng tập tểnh làm thơ viết văn cho vui với đời. Ngày xưa còn bé, tôi sinh hoạt trong Gia Đình Phật Tử Chánh Minh ở chùa Giác Tâm là nơi cha mẹ tôi thường đi chùa vì gần nhà. Có thể nói “sự nghiệp văn chương” của tôi bắt đầu từ những bài viết, bài thơ đăng trên những tờ bích báo dán tường của các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Nữ đi tranh tài với các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Niên.
 Cái bút hiệu Sương Lam của tôi được bắt đầu từ  năm 1961 vì  tôi ưa thích màu lam thanh nhã, mơ mơ ảo ảo, khói hương thanh thoát nơi cửa Phật nên tôi lấy tên của tôi ghép vào màu lam để đặt thành bút hiệu ký dưới các bài viết, bài thơ của tôi.  Thật tầm thường, thật giản dị, bạn nhỉ?  Và cũng từ đó, hình như cuộc đời của tôi cũng giản dị, tầm thường, thanh thoát, mơ màng, lãng mạn  như sương lam trên đỉnh núi mà bạn thường thấy vào những ngày chớm Thu nơi xứ người. Thú thật, tôi yêu mùa Thu hơn những mùa khác vì cái thi vị sương lam lãng đãng nhè nhẹ quyện vào lá vàng rơi rơi trên hè phố.
Xin mời các bạn đọc bài thơ Làm Thơ đầu tiên của người viết khi tôi mới bắt đầu làm thơ năm 1961 cho vui nhé:

Làm Thơ

Tôi đây cũng muốn tán nàng Thơ
Thơ thẩn canh dài để mộng mơ
Ác nỗi văn chương tôi quá tệ
Nàng Thơ chẳng đáp chút duyên hờ!

Tuy vậy tôi đây vẫn thích Thơ
Đêm khuya muỗi cắn vẫn làm thơ
Ngọt ngào cố tán nàng Thơ đẹp
Bởi thế nàng Thơ chẳng hững hờ!

Bây giờ tôi đã biết làm Thơ
Tôi đã đạt thành những ước mơ
Lắm lúc nhiều khi tôi lẩn thẩn
Làm thơ than khóc mối duyên hờ!

Sương Lam
 4-9-1961

Bài thơ thật tầm thường, kể lể tự nhiên quá, phải không Bạn?   Xin đừng cười tôi.  Tội nghiệp!

Rồi từ đấy tôi làm thơ “tá lỏa” mỗi khi có “yên sĩ phi lý thuần”  (inspiration tạm dịch là cảm hứng) đến. Vui cũng làm thơ, buồn cũng làm thơ, họp bạn cũng làm thơ, bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông cũng làm thơ, giận hờn thương nhớ ai kia cũng làm thơ v..v.
Tôi gửi thơ đăng báo. Tôi buồn khi thấy thơ mình không được đăng trên báo, tôi vui khi thấy thơ mình được đăng trong mục Thơ của báo.  Những lúc đó tôi tưởng mình là “đại thi sĩ” đấy, đi đến đâu tôi cũng khoe rùm lên cho thiên hạ biết mặt biết tên.  Tuổi trẻ thật ngây thơ, dễ thương, phải không bạn?

Rồi thời gian trôi qua, niềm vui nỗi buồn ngày một nhiều theo với tuổi đời ngày một tăng, thơ văn của tôi theo thời gian có đôi chút ngậm ngùi, vui buồn theo vận nước nổi trôi của đất nước nói chung, của thân phận mình, nói riêng.  Bây giờ  thơ văn của tôi hướng về  thiền nhàn, tâm linh hơn.  Mời bạn đọc những vần thơ mới sáng tác sau này của tôi dưới đây:

“Xin hãy để cái tâm mình tĩnh lặng
Đời có không, không có, có gì đâu?
Dĩ vãng xưa! Ngày chưa tới! Nhức đầu!
Đừng nghĩ đến! Hãy sống vui hiện tại

Vui một phút, nhìn cây Lành kết trái
Vui một giờ, ngắm hoa trổ Thương Yêu
Vui một năm, Tâm An Lạc mỹ miều
 Vui một kiếp, sống cuộc đời Lành Thiện!

(trích bài thơ Giải Oan Kiết và Sống Vui của Sương Lam- 2007)

  Hôm nay người viết nói chuyện thơ văn với các bạn chỉ để muốn tâm tình với các bạn là trong cuộc sống con người, chúng ta cần có sự đam mê một cái gì đó có ích lợi cho tinh thần và sự học hỏi của chúng ta, để hướng về Chân-Thiện Mỹ ví dụ như văn chương, nghệ thuật, hội hoạ, ca nhạc, nhiếp ảnh, kiến trúc, khoa học, thể thao  v..v.  Sự đam mê này sẽ giúp tôi, giúp bạn quên đi những giây phút đau buồn trong hiện tại, nếu có. Bạn đồng ý với tôi chăng?

Khi có sự đam mê về một bộ môn nào đó rồi, chúng ta cần phải trau dồi, phát triển để phục vụ nhân sinh, đem lại tình thương yêu nhân ái, ích lợi đến cho mình và cho người trong giây phút hiện tại mà ta đang sống.  Đó là món quà quý mà ai cũng muốn có, muốn nhận.  Bạn có thấy một sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng lại có ý nghĩa tuyệt vời  khi chữ “Present” có nghĩa là món quà và cũng có nghĩa là “giây phút hiển tại” hay chăng?

Ngưòi viết xin gửi đến các bạn thân mến một món quà nho nhỏ để bạn đọc cho vui trong giây phút hiện tại này nhé.

3 DƯỠNG
1. Bảo dưỡng.
2. Dinh dưỡng.
3. Tu dưỡng.
4 QUÊN
1. Quên tuổi tác.
2. Quên tiền tài.
3. Quên con cái.
4. Quên buồn phiền.
5 PHÚC
1. Có thân thể mạnh khỏe, gọi là phúc.
2. Có vui thú đọc sách, gọi là phúc.
3. Có bạn bè tri kỷ, gọi là phúc.
4. Có người nhớ đến mình, gọi là phúc.
5. Làm những việc mà mình thích làm, gọi là phúc.
6 VUI
Một vui là hưu nhưng không nghĩ.
Hai vui là con cái độc lập.
Ba vui là vô dục tắc cương.
Bốn vui là vui vẻ vấn tâm mà không xấu hổ.
Năm vui là có nhiều bạn hữu.
Sáu vui là tâm tình không già.

Còn 7, 8, 9, 10  nguyên tắc khác nữa, tôi sẽ trao tặng bạn khi có duyên lành khác, bạn nhé!

(Nguồn:  tài liệu và hình ảnh trong Mười Nguyên Tắc Sống Thọ Thêm Nhiều Tuổi của LM Guise Maria Nhan Tai do bạn gửi)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam


(Tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi, ORTB 417-4-16-2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét