Chào quý bạn,
Người viết đã có lần tâm sự rằng: “Viết văn làm thơ đối với SL là một thú vui
tinh thần tao nhã ở cái tuổi “không còn trẻ nữa” của tôi. Những gì tôi trình bày trong các bài văn, bài
thơ của tôi cũng có thể là những cảm nghĩ, những kinh nghiệm, những kiến thức
đã có của quý bạn rồi. Nhờ trời thương ban cho SL cái khả năng có thể diễn đạt những gì mình đã
biết, mình đã đọc, mình đã cảm nhận, nên SL chỉ viết thay cho quý vị qua thơ văn
của SL mà thôi.”
Cũng nhờ những bài thơ, bài viết này, SL quen biết thêm
những người bạn mới cũng yêu thơ, mến nhạc, thích đọc văn thơ sách báo về tâm
linh và nghệ thuật như SL. Người xưa
thường nói: “đồng thinh tương ứng, đồng khí
tương cầu, đồng bịnh tương lân”. Nói một cách đơn giãn hơn là chúng
ta đã gặp “đúng tần số” cùng nhau, cho nên chúng ta dễ cảm thông nhau hơn, phải
không các bạn? Tôi cũng thường nói đùa với “người bạn trăm năm” của tôi rằng: “SL cũng có “fan” yêu Một Cõi Thiền
Nhàn lắm đấy nhé! Đa số “Fan” của SL đều là
những vị trên 40 niên kỷ đấy ạ! Vui nhỉ!”
Phải đấy! Nếu bạn là
SL, chắc chắn Bạn sẽ vui và cảm động lắm khi Bạn đọc một đoạn trong bức thư dưới
đây của một bà cụ trên 70 tuổi đời mà chúng tôi gặp nhau ở nhóm Sinh Hoạt Người
Việt của Trung Tâm Y Tế và Sức Khoẻ Gia Đình
Á Châu (AHSC)
“ Mến gửi bạn Sương
Lam
Một hôm nhờ duyên lành đưa tới được đọc một bài của bạn viết
trong “Một Cõi Thiền Nhàn” của tờ ORTB dưới bút hiệu SL, người giữ vườn Thiền. Bắt đầu từ hôm đó tuần nào tôi cũng đón báo đọc
bài viết của người giữ vườn Thiền, rất lấy làm vui thích lắm!”
Bà cụ cũng có góp ý
thêm về ý niệm vô thường, vô ngã của nhà Phật như sau:
“Bạn cứ y theo lời Phật dạy mà không cần để ý đã viết được đến
bài thứ mấy, không cần biết ai đã xem (nhận) bài của mình viết. Điều cốt yếu là viết được những bài có ý nghĩa
sâu xa, thích đáng có thể khiến cho mọi người đếu được gần với lẽ đạo. Thật là công đức vô biên!
Chúc bạn và toàn thể
gia đình vui mạnh, riêng bạn, xin để tâm cho vườn Thiền thêm hoa và “Cõi Thiền
Nhàn” thêm rộng lớn.
(Trích thư ngày 5-12-2010 của Cụ HL)
Thú thật, người viết thật vui và thật cảm động khi nhận được
thư của cụ HL nói trên vì ít ra mình cũng đã tạo được một niềm vui nho nhỏ cho
một bà cụ ở vào tuổi hoàng hạc và được cơ hội ôn lại bài học lý vô thường, vô
ngã của nhà Phật. Người viết xin thành
thật cám ơn những lời góp ý của cụ HL.
Người viết cũng nhận được
thêm lời khích lệ của một Cụ ông khác cũng ở Nhóm Sinh Hoạt Người Việt này qua
một trích đọan điện thư của ông dưới dây:
“Sương Lam kính mến
Do duyên lành, sáng nay được gặp cô, một nhà văn mà tôi rất
thích đọc. Mấy năm trước tôi thích bài thơ”Tiển Cha về Cõi Phật”.
Văn cô nhẹ nhàng, nhiều
người khen, không phải một mình tôi.
Cô còn lưu lại bài viết xin gửi cho tôi 5 bài MCTN số gần nhất.
Các số khác tôi đã có.
Xin đừng gửi: 13, 15, 16, 20, 21, 27.”
Bác BN còn cho biết
thêm:
“Tôi không phải nhà văn, nhưng yêu thơ. Là người Huế, đạo Phật,
tôi dễ rung động và biết thưởng thức văn nghệ.
Nghĩa là không biết nấu ăn, nhưng khi ăn biết món nào ngon.”
(Trích email ngày 4-22-2010 của bác BN)
Người viết rất vui và cảm động về những cảm nghĩ thật tình của bác BN. Xin cám ơn bác rất nhiều.
SL xin hai bác HL và
BN cho phép SL được chia sẻ cảm nghĩ và lời góp ý của hai bác với quý độc giả
ORTB trong bài viết hôm nay, bên cạnh lời cám ơn chân thành của SL đến quý độc
giả đã đọc, đã cảm thông và đã khích lệ SL trong những dịp chúng ta có cơ hội gặp
nhau ở các sinh hoạt cộng đồng, ở những buổi quan hôn tang tế và ở những nơi khác.
Hôm nay người viết xin được đôi lời tâm sự với quý độc giả đã thương mến SL và đã nói lên cảm nghĩ cùng
góp ý với SL. Như SL đã có trình bày trong phần Lời Thưa giới thiệu Một Cõi Thiền
Nhàn trước đây:
“Đây không phải
là chốn thiền môn, đạo tràng, thánh đường hay giảng đường tu học mà chỉ là “Một
Cõi Thiền Nhàn” để khách trần dừng chân tạm nghỉ đôi giây phút sau những lúc mệt
mỏi bon chen trong cuộc sống hằng ngày hay đã “ngựa nãn chân bon” trên bước đường
danh lợi.
Quán vô ngã! Xin làm lành lánh dữ
Quán vô minh! Dứt sạch nghiệp
chướng sinh
Quán vô thường! Dẫu quyền thế,
nhục vinh
Rồi cũng phải ra đi hai tay trắng!
Xin hãy để cái Tâm mình vắng lặng
Đời Có Không, Không Có! Có gì đâu?
Dĩ vãng xưa! Ngày chưa đến! Nhức
đầu
Đừng nghỉ đến! Hãy sống vui hiện
tại.
(trích bài thơ Sống Vui của Sương Lam)
Sương Lam xin ghi nhận lời góp ý của bác HL. Trong hiện tại, người viết
cần phải theo dõi thứ tự các bài viết để có thể dễ dàng theo dõi, kiểm tra lại
các bài vỡ đã đăng tải để tránh những trùng lập về bài vỡ, hình ảnh đã được đăng
rồi. Hơn thế nữa, số thứ tự của bài viết
sẽ giúp cho các độc giả khác dễ dàng trong việc truy lục, tìm đọc lại những bài
viết cũ trong mục MCTN mà độc giả chưa đọc
hoặc còn thiếu.
Người viết đang sống vui với hiện
tại là được chia sẻ cảm nghĩ, niềm vui và sự hiểu biết của mình đến bạn bè, thân
hữu cùng tâm cảm với phương cách hữu hiệu nhất mà thôi. Người viết sẽ cố gắng đem về đây thêm nhiều
hoa thơm cỏ lạ góp nhặt được trong biển Nhàn rừng Thiền, cho “vườn Thiền thêm
hoa và Cõi Thiền Nhàn thêm rộng lớn” như bác HL đã chúc, chứ không dám lạm bàn đến
những vấn đề cao xa khác như SL đã thưa trình ở trên.
Xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện Thiền nho nhỏ dưới đây để cảm thấy an vui trong phút giây hiện tại mà chúng
ta đang sống:
Sự Thánh Thiện
Của Giây Phút Hiện Tại
Ngày kia người ta hỏi Đức Phật: “Cái gì làm cho con người trở nên thánh thiện?”
Đức Phật trả lời: “Mỗi
giờ chia ra nhiều phút, mỗi phút chia ra nhiều giây. Ai có thể sống hoàn toàn trong hiện tại trong
mỗi giây thì người đó là một vị thánh.”
“Một chiến sĩ Nhật Bản
bị quân địch bắt bỏ tù. Suốt đêm anh không
thể nào chợp mắt vì tin chắc sáng mai anh sẽ bị tra tấn dã man.
Nhưng ngay trong lúc đó lời nói của vị Thiền sư vang vọng
trong đầu óc anh: “Ngày mai không thực hữu. Chỉ có hiện tại mới là thực hữu.”
Thế là anh trở về với hiện tại và lăn ra ngủ một giấc ngon lành.
Người trong tương lai không chi phối được: cũng giống như đàn
chim trên trời và bông huệ ngoài đồng không chút ưu tư đối với ngày mai. Hoàn toàn an trụ trong hiện tại. Đó là sự thánh thiện!
( Nguồn:Trích trong Như Tiếng Chim Ca - Đỗ Tấn Hưng )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét