Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Bài số 28 Một Cõi Thiền Nhàn


Chào quý bạn,

Đây là bài thứ hai mươi tám của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Chủ nhật vừa qua, vợ chồng chúng tôi đến Tịnh Xá Minh Quang dự lễ cầu siêu 100 ngày của anh Nguyễn Thành Út, pháp danh Thiện Hoà, hội viên của Hội Người Việt Cao Niên Oregon.
Thời gian trôi qua rất nhanh!  Mới đó anh NTU đã ra đi 100 ngày rồi và có lẻ bây giờ linh hồn anh cũng đã siêu thoát.  Còn lại nơi đây là những người thân yêu trong gia đình anh và các bạn bè thân mến của anh đang tưởng nhớ và đang cầu nguyện cho anh. Khi đọc kinh cầu nguyện cho anh, tôi lại nhớ đến bốn câu thơ:

“Ngàn năm vn mãi luân h
Trong vòng Nghiệp Qu miếng mi li danh ,
Ngàn năm kiếp sng mong manh ,
Một trăm năm tui thoáng nhanh kiếp đời »

(Trích trong bài thơ Ngàn Năm Mây Trắng Vẫn Bay của Sương Lam)

Hình như số người tham dự buổi lễ cầu siêu này không đông đảo như trong lần cầu siêu 49 ngày của anh cũng tại nơi đây.
 Sống trong cõi trần này ai nấy đều bận rộn với các sinh hoạt cho gia đình, cho sự nghiệp và cho những việc khác nữa.  Tình yêu thương sâu sắc và thiêng liêng nhất vẫn là tình cảm gia đình, cho nên chúng ta phải quý trọng và thương yêu những người đã cùng chia ngọt xẻ bùi với chúng ta trong suốt cuộc đời của ta.  Đó là ông bà, cha mẹ, vợ chồng, con cháu và những họ hàng thân quyến chúng ta.  Trong giây phút hiện tại, những giờ phút được sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau trong một mái ấm gia đình là một phúc duyên tốt đẹp nhất mà ta nên trân quý, dù biết rằng tất cả mọi sự việc trên đời này chỉ là phù du, tạm bợ.
  
Xin mời Bạn hãy nghe nhạc sĩ Lê Dinh tâm sự qua bài hát Trở về Cát Bụi của ông:

«Sống trên đời này tựa phù du có đây lại rồi mất.
Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen
Nào người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em
Người ơi xin nhớ cát bụi là ta ...mai này chóng phai
Người nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi
Xin người nhớ cho »
( Nguồn: trích trong bài hát Trở Về Cát bụi của Lê Dinh)

Nhìn chị Phượng, vợ anh NTU và đàn con cháu trong gia đình thành kính, tưởng nhớ và cầu nguyện cho chồng, cho cha, cho ông của họ trong buổi lễ cầu siêu này, tôi lại miên man  nghĩ đến nỗi đau buồn của những gia đình khác đang đau thương, tưởng nhớ đến người thân của họ đã bỏ mình trong rừng sâu biển thẳm hay tử nạn nơi chốn chiến trường trong tháng tư đau buồn của nước Việt Nam chúng ta ba mươi lăm năm về trước. 

Dù đang tìm những giây phút tĩnh an trong cuộc hồng trần nơi xứ lạ quê người này, Bạn và tôi vẫn là người Việt Nam, làm sao chúng ta không có những  phút giây xúc động mỗi lần tháng Tư lại đến, phải không Bạn? 

Chúng ta ngậm ngùi nhớ đến những chiến sĩ đã vị quốc vong thân, những bạn bè, những thân nhân đã bỏ mình trên bước đường đi tìm tự do.

« Tháng Tư cũ quê tôi buồn sâu đậm
Bởi nhà tan nước mất, khóc chia ly
Bạn tù đày, người đau khổ ra đi
Kẻ bỏ xác nơi rừng sâu, biển lạnh

Ôi! Vận nước thịnh suy ta khó tránh
Cuộc hồng trần! Ôi ! Tan hợp, hợp tan
Bao mươi năm!  Sầu, khổ, hận vô vàn
Biển vẫn mặn! Nỗi đau thương còn đó! 

Mây vẫn trôi, trời vẫn còn mưa gió
Nhưng cuộc đời: bao thay đổi, đổi thay
Nhiều bạn xưa vĩnh biệt cõi trần này
Người còn sống đã mắt mờ, tóc bạc »

( Trích trong Bài Tình Thơ Tháng Tư của Sương Lam)

Tôi đã nhiều lần ra ngắm biển ở Oregon. Đứng ở bờ bên này nhìn màu xanh tuyệt đẹp của biển ở xa xa, tôi lại nhớ đến bài thơ Biển và Dân Việt của tôi viết từ năm 1982 khi tôi mới đến Portland. Lúc đó, tôi mới rời xa quê mẹ, nên niềm thương nỗi nhớ về một quê hương mới vừa xa cách là niềm cảm hứng cho các bài thơ của tôi.
  Tập thơ  Tháng Tư với Nỗi Nhớ Quê Hương của tôi nói lên nỗi niềm tâm sự của một kẻ phải rời xa cha già mẹ yếu, gia đình thân yêu để đi lưu lạc nơi xứ người được ra đời năm 1982  nhờ sự thương mến, giúp đỡ của những người bạn tốt mà tôi mới quen biết ở truờng Portland Community College.  Tập thơ này được tái bản nhiều lần do sự ủng hộ tài chánh của những bạn bè đồng tâm sự như tôi.

Nhân đây, tôi cũng xin cám ơn những người bạn trẻ sinh viên ngày nào (đặc biệt, anh Trần Văn Minh, chồng tôi và họa sĩ  Huỳnh Lương Vinh, người  đã vẽ hình bìa và các tranh ảnh trong các tuyển tập thơ của SL) đã cùng tôi thực hiện ước mơ giữ gìn tình tự dân tộc Việt Nam trong tháng ngày sống lưu lạc nơi xứ người.  SL cũng xin cám ơn quý thân hữu, quý độc giả  đã đọc, đã cảm thông và đã thương mến thơ văn của Sương Lam.

Xin mời  quý bạn nghe tâm sự của người viết qua vài đoạn thơ mà tôi rất thích  nhất trong bài thơ Biển và Dân Việt  như sau:

 Người chỉ biết những con tàu đã đến
 Còn bao nhiêu lạc nẻo hoặc chìm sâu
 Giữa phong ba xanh thẳm chỉ một màu
 Ai đếm được bao nhiêu mồ giữa biển

 Hay là :

« Người đừng hỏi tại sao dân tôi chỉ
 Nụ cười buồn và ánh mắt xa xăm
Hoặc nhiều khi đứng lặng lẻ âm thầm
 Mắt ướt lệ, dáng đau buồn chẳng nói

Biển vẫn đẹp, vẫn hiền lành vô tội
Vẫn màu xanh trong nắng sớm long lanh
Nhưng buồn thay! Biển đẹp ấy lại thành
Vùng tử địa, chôn bao người dân Việt. »

(Trích trong Biển và Dân Việt - Thơ Sương Lam)

Người viết xin thành kính chia buồn cùng những gia đình có thân nhân hy sinh cho tổ quốc hay đã bỏ mình trên bước đường tìm tự do và cầu nguyện cho các hương linh người tử nạn sớm siêu thoát.

 Thời gian vẫn cứ trôi  qua và con người vẫn còn đau buồn với cảnh sinh tử, biệt ly:

« Bao mươi năm! Cuộc đời dầu đổi khác
Nhưng tấm lòng yêu nước, nhớ quê hương
Và nỗi buồn của kẻ sống tha hương
Vẫn còn đó trong lòng người dân Việt »

(Thơ Sương Lam)

 Tuy nhiên, chúng ta cũng cần an trú trong hiện tại để sống vui với kiếp người, bạn nhé !
Xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện thiền dưới đây:

An trú hiện tại

Đức Phật hỏi một đệ tử Tăng:
-          Đời người bao lâu?
Tăng đáp:
-          50 năm.
Phật bảo: Không đúng.
-          40 năm.
-          Không đúng.
-          30 năm.
Phật kết luận: Đời người trong một hơi thở.

Bình:  Chúng ta bôn ba xuôi ngược đủ thứ để tìm cầu hạnh phúc.  Song cái quý nhất của đời người là hơi thở mà ít ai để ý.  Thiền giúp ta sống lại với hạnh phúc đơn sơ, nhưng rất chân thật với chính mình.
« Thở vào tâm yên lặng.  Thở ra miệng mỉm cười.  An trú trong hiện tại.  Giờ phút đẹp tuyệt vời.”
 Nguồn: Thiền là gì? Giác Nguyên)

  Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi, ORTB418-4-23-2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét