Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

Bài số 51 Một Cõi Thiền Nhàn



Chào quý bạn,
Đây là bài thứ năm mươi mốt của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Để mở đầu câu chuyện tâm tình hôm nay, người viết xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện Thiền hay hay dưới đây nhé:
Dễ và Khó
Bạch cư sĩ đi hỏi Thiền với Thiền Sư Ô Sào:
- Trong một ngày phải tu hành như thế nào để khế hợp với Đạo
Ô Sào đáp:
Không làm tất cả điều ác
Hãy làm hết thảy điều lành
Giữ tâm trí thanh tịnh
Ấy lời Chư Phật dạy”
Bạch cư sĩ nói:
- Tưởng gì chứ điều này đứa trẻ lên ba cũng biết.
Ô Sào thiền sư đáp
- Tuy đứa trẻ lên ba có thể biết. Song ông già tám mươi tuổi chưa chắc gì đã làm được.
Lời bình: Đạo quý ở chỗ thể nghiệm và thể hiện. Giữa tri và hành là một khoảng cách rất xa đòi hỏi hành giả phải nỗ lực vượt qua để tri hành hợp nhất.
(Nguồn: Thiền là Gì – Giác Nguyên biên soạn)
Mà thật vậy, bạn ạ! Có bao gìờ bạn dám tự hào rằng bạn không làm một chuyện gì ác cả trong đời không?
Khi bạn nóng giận chửi mắng người khác là đã làm một điều ác rồi vì lời nói độc ác của bạn đã làm cho người bị chửi mắng đau buồn lắm đấy. Chắc ai cũng đã trải qua kinh nghiệm đau thương này rồi, bạn nhỉ?
Trong gia đình hay ngoài xã hội, nếu chồng vợ, anh chị em, con cái, bạn bè dùng những lời cay độc để chửi mắng nhau là đã làm một điều ác trong ngày rồi. Khi soi gương chắc chắn gương mặt của những người dữ dằn đó sẽ xấu xí, khó coi lắm nhỉ? Và cửa địa ngục bắt đầu mở ra như trong câu chuyện Thiên Đàng và Địa Ngục mà người viết đã kể hầu quý bạn trước đây.
Hình như khi còn trẻ, chúng ta thường háo thắng, tự cao tự đại, xem mình là “cái rốn của vũ trụ” nên thường dễ nóng giận mỗi khi có ai chạm đến cái “ngã” của mình cho nên đã chúng ta đã vô tình phạm nhiều việc ác do ba nghiệp tham, sân, si mà ra.
Đến lúc lớn tuổi rồi, trải qua bao nhiêu thay đổi của cuộc đời, đã từng nếm đủ mùi cay đắng khổ đau, vinh nhục trong đời sống, chúng ta mới nhận thấy đời sống tâm linh rất là cần thiết cho cuộc sống hiện tại nên chúng ta bắt đầu tu tâm dưỡng tánh, thích làm việc thiện lành hơn.
Xin hãy lắng nghe lời tâm tình dưới đây của người viết:
Có những lúc tâm hồn ta lắng đọng
Thấy cuộc đời là không sắc, sắc không
Tử sinh rồi tan hợp lại nối vòng
Để chỉ tạo thêm oan khiên, chướng nghiệp
Rồi mê mải trong luân hồi kiếp kiếp
Tham, Sân, Si, bào ảnh với phù vân
Mà quên đi, đời trần thế chỉ cần:
Tâm Thanh Tịnh trước nghiệt oan cám dổ
Thập thiện đạo ta vun bồi tu bổ
Nghiệp duyên lành, tinh tấn tạo nhiều thêm
Lấy Từ Bi, Trí Tuệ dựng gốc nền,
Làm sao để an dân và ích nước
Ta sẽ xóa những nghiệp oan chướng trước
Tạo lại bằng Hỷ Xả với Từ Bi,
Đem nụ cười, thân ái rải đường đi
Ừ có thế! Đời mới còn nghĩa sống
( Sắc Không Trần Thế- Thơ Sương Lam)
Người viết thường tâm tình với « người tình già trên đầu non » của tôi rằng:
«Nếu mình không làm được chuyện gì đại sự giúp dân giúp nước, thôi thì hãy làm những chuyện thiện lành nho nhỏ đem niềm vui nụ cười đến cho người khác, cho mình, như vậy cũng là tốt lắm rồi!»
Từ ý nghĩ ấy, chúng tôi cố gắng sống thuận hòa với mọi người, cố gắng bớt cãi vã, tranh luận hơn thua với nhau và cố gắng bớt đi một chút giận hờn, phiền muộn. Tôi thấy thấm thía hơn khi đọc những câu nói trong slideshow «Đến một lúc» do sư cô Huệ Hương chuyển đến, xin đưọc chia sẻ cùng bạn:
«Đến một lúc, chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi. Thay vào đó, chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm, dẫu chỉ là của khách qua đường, cũng đủ làm cho ta ấm lòng và hạnh phúc hơn trong cuộc sống »
Hoặc như :
« Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng, duy chỉ có tình thương chứ không phải thứ gì khác, mới giúp được con người thiết lập lại trật tự và hoà bình cho nhân loại »
Và hay hơn nữa:
« Khi chúng ta cảm nhận được rằng những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé trong tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất giữ chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị đích thực của một kiếp người. »
(Nguồn: trích trong slideshow Đến Một Lúc)
Từ từ, chút chút rồi chúng ta cũng sẽ có thể làm được những việc thiện lành và đạt đạo như Thiền Sư Ô Sào vừa nói ở trên, phải không Bạn?
Xin mượn những cái « một chút » dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay của người viết, bạn nhé !
Một chút trong cuộc đời
Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn.
Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm.
Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất.
Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát.
Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt.
Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa.
Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều năm sau.
Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại.
Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công.
Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta.
Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái "một chút" trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".
(Nguồn: sưu tầm trên internet)
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet và qua điện thư bạn gửi. ORTB443-10152010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét