Duyên hội ngộ với Hoàng
Lan Chi ở Portland, Oregon
Chào quý bạn,
Đây là
bài thứ bốn mươi hai của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi
Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Portland năm nay có những cơn mưa lạnh rỉ rả suốt tuần lễ. Nhìn mưa rơi bên
song cửa mà buồn đến nẫu ruột nẫu gan . Ông xã cứ than phiền và các bạn của SL
ở Cali đến chơi cứ bảo tại sao SL lại thích ở một nơi buồn và mưa nhiều thế!
Thế mà SL đã sống ở nơi “phố nhỏ đìu hiu” này đã hơn 20 năm qua vì Portland
trong trái tim nhỏ bé của SL lại là một Dalat diễm tình và thơ mộng với bốn mùa
Xuân, Hạ, Thu, Đông với sương lam giăng đầy khắp nẽo, mà hồi nhỏ SL ao ước đưọc
sống ở đấy. Cái tên Sương Lam mà SL chọn làm bút hiệu từ lúc SL mới bắt đầu
biết làm thơ tình năm 17 tuổi đã gắn liền với đời sống thơ văn nghệ thuật của
SL hơn 40 năm qua và cuối cùng SL đã chọn Portland là nơi vui thú điền viên dù
thân nhân và bạn bè đã nhiều lần “dụ khị” SL đi định cư ở nơi khác. Ấy có phải
là duyên phúc khi SL đạt được mộng ước của mình là được sống ở một Dalat thứ
hai theo cách nghĩ của SL dù nơi đây buồn lắm.
Thú thật, mỗi lần SL cất bước giang hồ đến những nơi xa lạ khác và ngay cả khi
về thăm lại quê hương Việt Nam, SL cứ mong chấm dứt sớm chuyến du ngoạn đường
xa xứ lạ để SL quay về lại với ngôi nhà nhỏ bé của mình ở Portland, để ngắm
nhìn lại mảnh vườn sau có cây hồng, cây lê, có hoa tulip, hoa đào mà SL đã ra
công vun trồng mấy chục năm qua. Nhưng có lẻ nguyên nhân tình cảm sâu xa nhất
là được vui đùa với cô cháu nội yêu quý Mya của SL sau bao ngày xa vắng.
Có lẻ tình cảm thiêng liêng này mới là nguyên nhân chính làm cho SL yêu
Portland thêm hơn nữa, dù nơi đây có mưa lạnh buồn hiu.
Dông dài về Portland như thế là vì SL muốn nhắc đến việc hội ngộ ở Portland với
Hoàng Lan Chi, một thân hữu văn nghệ trong cõi ảo Phụ Nữ Việt, như là một duyên
phúc vì Hoàng Lan Chi và SL cũng mới quen biết nhau trong vòng một năm qua
những bài viết về âm nhạc của HLC và mối duyên “tỷ muội trường Gia Long” mà HLC
khám phá ra khi HLC đọc những bài viết của SL trong mục Viết Cho Vui Với Đời
của SL.
Người xưa có nói “nhất
ẩm nhất trác, giai do tiền định”, cho
nên việc quen biết với những người bạn ảo trong Forum PNV nói chung và với
Hoàng lan Chi, nói riêng, có phải chăng là “thiên duyên tiền định”?
Chúng mình mỗi người ở một phương trời xa lạ, nhờ mối duyên văn nghệ mà gặp
nhau đây trong mái ấm gia đình PNV, dù nhỏ bé nhưng đầy những thân tình. Đối
với quý bạn trong PNV, SL lúc nào cũng muốn tình thân ái giữa chúng ta luôn
luôn kết chặt, thương mến nhau, dù đôi khi có những bất đồng ý kiến nho nhỏ.
Ngoài ra, SL vẫn thường nghĩ, thêm một người bạn là bớt đi một người thù nên SL
rất quý mến bạn bè dù sơ hay thân. Việc hội ngộ với HLC, một người bạn trong
cõi ảo lại thành người bạn trong cõi thật ở Portland là một niềm vui nho nhỏ
trong ngày của SL.
SL mời HLC cùng đì ăn trưa với SL, nhưng HLC từ chối vì muốn chúng
tôi ngồi tâm tình bên nhau trong một quán cà phê đầy ấm cúng của một người bà
con của Lan Chi và cũng là người bạn hoạt động cộng đồng với SL. Anh chị Vương
Hạnh và Lưu Hà là những Trưởng Hướng Đạo, rất tích cực hoạt động và ủng hộ sinh
hoạt công đồng. Chị Hà là bà nội trợ đảm đang, “trong giỏi việc nhà, ngoài giỏi
việc .. xã hội”. Các con đã trưởng thành, anh chị Hạnh-Hà mở một quán ăn Hà VL
nho nhỏ để chị được dịp trổ tài gia chánh giới thiệu những món ăn thuần túy Việt
Nam đến khách bản xứ và đồng hương. Quán nhỏ, thực đơn ít món đơn giãn nhưng
đông khách Mỹ và đồng hương và thức ăn bán hết trong ngày nên thức ăn ngon
lành, bổ dưỡng.
Chúng tôi ba người đàn bà Việt Nam cùng quen biết
nhau, ngồi tâm tình chuyện vắn chuyện dài trong một bầu không khí của một quán
cá phê nho nhỏ ấm cúng trong khi bên ngoài mưa vẫn rơi tí tách, như thế có
thích thú hay chăng? Tôi ngồi thưởng thức ly cà phê đá theo “gout” Pháp và ăn một
ổ bánh mì khẩu vị Việt Nam, tôi cảm thấy “khoái” như 33 lúc vui của Kim Thánh
Thán ngày xưa khi ngồi trong ngội miếu cỗ buồn nhìn mưa rơi, nhớ lại những niềm
vui trong đời của mình và ghi chép lại trong tập phê bình tuồng Tây Sương Ký vậy.
Hoàng Lan Chi và SL nhắc đến những người bạn văn nghệ
mà chúng tôi quen biết ở Virginia và những diễn đàn văn nghệ mà chúng tôi sinh
hoạt. Xin HLC gửi lời SL cám ơn anh Nguyễn Tuấn, người đã phổ nhạc bài thơ Này
Em Hỡi của SL cách đây 25 năm, mặc dầu anh Nguyễn Tuấn và SL lúc đó chưa gặp
nhau mà chỉ quen biết nhau qua những bài thơ của SL gửi cho một chị bạn QGHC ở
miền Đông và chị bạn này đem chia sẻ với anh Nguyễn Tuấn. Mỗi lần có bạn từ
Virginia đến thăm Oregon, thế nào anh cũng nhắn gửi lời thăm hỏi SL dù chúng
tôi ít khi liên lạc với nhau. Thế mới biết
cảm tình văn nghệ của những người nghệ sĩ mảnh liệt và đẹp như thế nào rồi bất
kể thời gian quen biết nhau. Anh Nguyễn Tuấn sinh hoạt trong diễn đàn Hồn Quê
và phát hành nhiều đĩa nhạc Phật Giáo rất có giá trị. Xin cám ơn anh Nguyễn Tuấn
và bấy giờ SL vẫn còn giữ bản nhạc này để làm kỷ niệm và vẫn nhớ đến anh mỗi lần
nhìn thấy bản nhạc đưọc phổ thơ này.
Dĩ nhiên những người bạn ảo sinh hoạt trong diễn đàn
PNV cũng được chúng tôi nhắc đến với sự quý mến và thán phục.
Hơn ba tìếng đồng hồ tâm tình bên nhau cũng tạm đủ
giữa những người biết cảm thông nhau. SL phải xin phép từ giã HLC để đi đón
cháu nội Mya về nhà vì đó là trách nhiệm thiêng liêng, cao quý của mấy ông bà nội,
ngoại ở xứ Mỹ này. Một việc làm không lương, nhiều khi còn phải bỏ tiền túi mua
quà cho “cô xếp tí hon” này, thế mà hai ông bà già lại xin tình nguyện phục vụ
một cách sung sướng, khoái chí, nữa đấy! Chuyện lạ nhỉ?
Mưa vẫn rơi rơi trên đường về nhưng SL lại thấy vui
vui trong lòng một ít vì đã gặp được người bạn ảo từ xa đến viếng Portland và
đem những tình cảm thân mến đến với SL.
Xin chúc HLC tìm được những niềm vui và đạt được kết
quả tốt đẹp trong công việc của mình sau chuyến du Portland này, HLC nhé!
Xin chúc sức khoẻ HLC và nhớ gửi lời SL thăm anh
Nguyễn Tuấn cùng các bạn văn nghệ ở Virginia nhé.
Sương Lam
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự
an lành đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Hình ảnh và tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi, ORTB 433-8062010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét