Chào quý bạn,
Đây là bài thứ năm mươi hai của người viết về chủ đề Thiền
Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Người viết thích lang thang trên mạng để tìm tài liệu hay
hay lạ lạ đem về đây chia sẻ với bạn bè. Đây là niềm vui trong ngày của tôi vì qua đấy
tôi học được thêm những bài học mới để mở mang kiến thức, để con tim và tấm lòng
của mình đón nhận thêm những tình cảm yêu thương, dịu dàng từ mọi nguồn tâm
linh khác nhau, không phân biệt tôn giáo.
Hôm nay, người viết
xin mời quý bạn đọc một câu chuyện dưới đây để rồi sau đó bạn có thể biết được
mình là ‘Tôi là ai ”, bạn nhé.
Cây
Nghiêng Về Phía Nào, Thì Sẽ Ngả Về Phía Đó
Như một định luật, cây nghiêng về
phía nào thì chắc chắn sẽ ngả về phía đó. Tư tưởng con người cũng vậy. Một người
khi tâm tư hướng về đâu, sự suy nghĩ cũng sẽ được quy hướng như vậy. Trong sách Veritas có thuật lại một câu chuyện
để xác minh điều đó là chính xác:
Không gì đẹp bằng
Trả lời cho một thanh niên mong mỏi được biết
rõ về mình. Một cụ già nọ đã kể câu chuyện
như sau:
“Ngày nọ, tại một đỉnh núi cao, người
ta thấy ở chân trời xa tắp có hai bóng đen ôm lấy nhau.
Một em bé ngây thơ buột miệng nói: “Hai bóng
đen đó là ba và má đang ôm nhau.”
Một chàng thanh niên đang mơ mộng
phát biểu: “Đó là hai tình nhân quấn
quýt nhau.”
Một người khác có tâm hồn cô đơn
thì nhận xét: “Hẵn họ là 2 người bạn gặp lại nhau sau nhiều ngày xa nhau.”
Kẻ có lòng tham lam chỉ nghĩ đến việc
tiền bạc thì lại quả quyết: “Đây là hai thương gia vừa ký với nhau một giao kèo
làm ăn.”
Một người đàn bà có trái tim trìu mến
thì thốt lên: “Đây là một người cha trở về từ chiến trận, đang ôm lấy đứa con
gái của mình.”
Một tên sát nhân đứng gần đó góp
ý: “Đây phải là 2 người đàn ông đấm đá vật
lộn nhau, trong một cuộc giao chiến một mất một còn.”
Một người đàn ông không màng đến những
gì xảy ra xung quanh mình lên giọng: “Ai mà biết được họ đang ôm nhau hay cắn
xé nhau.”
Nhưng sau cùng, một vị thánh có quả
tim Thiên Chúa mới mỉm cười giảng hoà: “Không
có gì đẹp cho bằng hai người ôm nhau.”
Kể xong câu chuyện này. Cụ già đưa ra kết luận: “Mỗi một tư tưởng của Bạn để lộ bạn là
ai.” Bạn nên tự vấn lương tâm xem như bạn
thường tưởng nghĩ đến những gì. Hơn bất
cứ một bậc thầy nào, những tư tưởng của bạn có thể nói cho bạn biết: Bạn Là
Ai!
(Trích trong Bản Tin của Đoàn Liên
Minh Thánh Tâm số 12 tháng 7 & 8 năm
2007 Portland, Oregon)
Bạn có đồng ý với tôi khi còn trẻ
chúng ta có những ý nghĩ, hành động khác với lúc “tuổi hạc khá cao” bây giờ không?
Hãy nhìn đứa bé mới sinh ra đẹp như một thiên
thần trong giấc ngủ dù đôi khi cháu nhăn mặt nhíu mày, nhưng vẫn dễ thương làm
sao đấy! Vì sao thế? Chắc hẵn bạn sẽ đồng
ý với người viết là: tâm hồn cháu bé rất
trong sạch, tinh khiết “chưa lấm bụi trần.” cho nên bé rất dễ thương!
Đứa bé lớn dần lên, bắt đầu nhiểm lây
những thói hư tật xấu của môi trường xã hội, của những người sống chung quanh bé:
ông bà, cha mẹ, anh em, thân nhân xa gần, bạn bè, hàng xóm láng giềng v..v..
cho nên đã tạo tác thêm những nghiệp tội do vô minh dẫn dắt. Tuy nhiên, đương sự cũng có thể học được những
điều hay lẻ phải, lối sống tốt đẹp để xây dựng thêm những nghiệp lành hạnh tốt. Cho nên đôi khi trong giấc ngủ, họ có thể gặp
nhiều mộng đẹp nên họ mỉm cười duyên dáng. Đẹp quá! Và đôi khi họ có thể gặp ác
mộng nên khi ngủ họ la hét um sùm, nghiến răng trèo trẹo. Ghê quá!
Con người có tính ý đẹp đẻ hay ghê xấu một phần
do hoàn cảnh và tha nhân bên ngoài ảnh hưởng đến, nhưng phần lớn là do tâm ý của
mình quyết định nên không thể than trách ai được. Người xưa thường nói “Tiên trách bỉ, hậu trách
nhân” là thế!
Mời bạn lắng nghe lời đối thoại dưới đây của
Diogenes để chọn cho mình một thái độ và một lối sống nào mình thích nhé. Tùy bạn
đấy!
Diogenes
Nhà hiền triết Diogenes ăn tối với bánh mì và đậu lăng.
Nhà hiền triết
Aristippus trông thấy. Ông này sống một
cuộc đời phong lưu khá giả và biết nịnh bợ nhà vua.
Aristippus ngỏ lời:
“Huynh hãy học cách khúm núm nhà vua và huynh sẽ không cam
tâm ăn đậu lăng đâu.”
Diogenes đáp:
“Huynh hãy học cách sống bằng đậu lăng và huynh sẽ không phải
luồn cúi nhà vua.”
( Nguồn: Trích trong Như Tiếng Chim Ca- Dịch giả: Đỗ Tấn Hưng & Trần Duy Nhiên)
Lại có một câu chuyện khác sẽ làm bạn suy nghĩ phải nên làm như thế nào nữa đây:
Nhà hiền triết Khổng Phu Tử
Trang Tử ngày kia nói với Khổng Tử: "Ngài là hạng hiền
triết như thế nào mà có thể quả quyết rằng Nhan Hồi nhân hơn ngài? Tuân Tử trí
hơn ngài? Tử Lộ dũng hơn ngài? Và Tử Cống nghiêm hơn ngài?"
Vì nóng lòng muốn Đức
Khổng Tử trả lời, Trang Tử xê dịch về đầu kia manh chiếu và suýt nữa thì ngồi
ra ngoài. Ông nói: "Nếu đúng như ngài
nói, vậy tại sao cả bốn người đó lại là đệ tử của ngài?"
Khổng Tử trả lời: "Ông cứ ngồi yên ở vị trí đó đi và
tôi sẽ nói cho ông biết: Nhan Hồi biết nhân nhưng không biết bất nhân. Tuân Tử
biết trí nhưng không biết bất trí. Tử Lộ biết dũng nhưng không biết bất dũng. Tử
Cống biết nghiêm nhưng không biết bất nghiêm. Đấy là lý do vì sao cả bốn người
đó đều vui vẻ học hỏi với tôi”.
Ông Jalal-ud-din Runi, người Hồi Giáo, đã nói: "Bàn tay
luôn luôn mở hay luôn luôn nắm là một bàn tay tàn tật. Con chim không thể xòe
cánh ra và khép cánh lại thì chả bao giờ biết bay được hết."
(Nguồn: sưu tầm trên net)
Ý chà! Nghe quý vị hiền triết ở trên lý luận sao thấy “rắc rối
cuộc đời” quá, bạn nhỉ ?
Riêng người viết chỉ
biết cầu nguyện trong hiện tại có được sức khỏe, tinh thần sáng suốt, biết phân
biệt phải trái và luôn tin tưởng rằng:
“Lời Chúa, Phật như suối từ ngọt mát
Chúa giáng trần hay là Phật đản sinh
Để dạy ta sống với một chữ Tình:
“Tình Nhân Loại với Thiện Tâm sẵn có!”
Chữ Phúc Đức chúng ta đều hiểu rõ
Khi con người sống đạo đức thiện tâm
Thì phúc duyên là dòng nước chảy ngầm
Mang an lạc, thiện lành cho ta đó!
(Bình an dưới thế cho
người thiện tâm – Thơ Sương Lam)
Hy vọng rằng Bạn cũng sẽ đồng ý với người viết về quan điểm
sống này.
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành
đến với các bạn nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet và qua
điện thư bạn gửi, ORTB 444-10-22-2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét